HỮU PHỈ - Trang 1198

Cậu biết mình nên né tránh, nhưng khi toàn thân bị sát cơ sắc bén bao

trùm, cậu nhất thời lại luống cuống tay chân, không thể động đậy, mồ hôi
lạnh chảy xuống theo tóc mai.

Mồ hôi ấy chưa rơi xuống vai Triệu Minh Sâm thì một tràng tiếng xích

sắt va nhau loảng xoảng truyền vào tai cậu. Cậu chưa kịp ngẩng đầu nhìn
kỹ thì bên hông chợt va phải xích sắt kéo căng.

Trường đao ra khỏi vỏ ở cách cậu gần gang tấc, đao phong khơi lên

một vị mặn nhàn nhạt đặc thù của sắt lạnh từng liếm máu tươi. Mắt Triệu
Minh Sâm mở to, trường đao gọn gàng cắt mũi tên đánh lén kia ra làm hai
nửa giữa không trung, cùng lúc đó, một bóng lưng trường sam phóng
khoáng chắn trước người cậu, dùng một tay chống lại móng vuốt trí mạng
của Mộc Tiểu Kiều.

Mãi đến lúc này, Triệu Minh Sâm mới lảo đảo mấy bước, xích sắt bị

ghìm bên hông cậu va vào mông.

Trong chốc lát, cậu đã dạo một vòng bên bờ sinh tử, Triệu Minh Sâm

quên mất phong thái của mình, ngơ ngác ngồi xổm dưới đất, nhìn chằm
chằm người trước mắt, lẩm bẩm:

– Tam… tam ca?

Tạ Doãn buông thõng tay phải bị khóa khóa Thiên Môn cho Chu Phỉ

không gian tự do di chuyển trong khoảng cách một cánh tay, hắn vận khí
vào chưởng, Thôi Vân chưởng mang hơi thở lạnh lẽo âm u mạnh mẽ cuốn
về phía Mộc Tiểu Kiều.

Vết máu trên tay Mộc Tiểu Kiều lập tức đông ra một lớp vụn băng,

trên người hắn vốn đã có vết thương, nhất thời không thể không lùi về sau
mấy bước.

Tạ Doãn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.