HỮU PHỈ - Trang 1287

Ân Bái sáng mắt lên, cười nói:

– Chẳng lẽ ngươi muốn gia nhập dưới trướng ta? Cũng không phải

không được, tuy ngươi cực kỳ vô dụng nhưng miễn cưỡng có thể xem là
thông minh.

Con sâu kia bám chặt vào Ân Bái, chợt xoay người vút đến trước mặt

Ngô Sở Sở trong tiếng kêu kinh hãi của mọi người, Đoạn Nhạn đao của
Dương Cẩn vang tiếng rào rào, lưỡi đao như lửa chém thẳng về phía con
sâu ghê tởm kia trên người Ân Bái.

Ân Bái cười:

– Sâu bọ.

Hắn ta không động đậy thân hình, chỉ đưa tay túm lấy sống đao của

Nhạn Sí Đại Hoàn đao, dưới ống tay áo dài, lại có một con sâu đáng sợ ló
đầu ra.

Đúng lúc này, một ánh đao lóe lên giữa không trung, như một cơn gió

mát xẹt qua giữa Dương Cẩn và Ân Bái, “ting” một tiếng, cắm con sâu kia
xuống đất.

Ân Bái nổi giận:

– Kẻ nào?

Lý Nghiên mừng rỡ:

– A Phỉ!

Chu Phỉ phong trần mệt mỏi, hiển nhiên là đi đường gấp rút mà đến,

hất tay vung xác sâu trên miêu đao xuống, cau mày nhìn chằm chằm Ân
Bái chốc lát:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.