HỮU PHỈ - Trang 1288

– Là ngươi?

Ân Bái chợt buông tay, mặc cho Chu Thần lảo đảo mấy bước ngã ngồi

phịch xuống đất, hắn ta há đôi môi tái sẫm:

– Không sai, là ta, đã lâu không gặp.

Lý Thịnh không quan tâm đến việc hỏi nàng ban nãy chết dí xó nào,

hắn đứng dậy nhỏ giọng nói:

– A Phỉ, cẩn thận, võ công gã này ngang ngửa Đinh Khôi, trên người

còn nuôi sâu hút máu…

– Niết Bàn cổ.

Chu Phỉ tiếp lời.

Lý Thịnh:

– …

Hắn vô cùng chấn động, không ngờ vị muội muội không quan tâm

chuyện thiên hạ này của mình cũng có ngày uyên thâm kiến thức.

Chu Phỉ nói:

– Muội men theo đường cũ về tìm mọi người, kết quả nhìn thấy một

nơi đầy thi thể – là tiền bối đi cùng nói cho muội biết – thứ quỷ quái gì
cũng nuôi trên người, Ân Bái, mẹ kiếp ngươi điên à?

Ngô Sở Sở ban nãy vì tránh chọc giận Ân Bái nên khi chào đều chỉ gọi

“công tử” chứ không dám nhắc chữ “Ân”, không ngờ Chu Phỉ không chút
kiêng nể, nói toạc ra tên họ hắn ta trước mặt mọi người, Ân Bái cực kỳ
phẫn nộ, gân cổ hằn lên từng cọng như loài bò sát, hắn ta hét lớn một tiếng,
thình lình ra tay gây sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.