HỮU PHỈ - Trang 1513

Nói rồi, ánh mắt hắn lướt qua trong động, thấy dưới dạ minh châu bên

cạnh treo một tấm da mềm, trên da là một đống nét mực vẽ lung ta lung
tung thành một cái mặt quỷ.

Thầy đồ Lâm cười nói:

– Ha ha, cái đó là bản dập (2) từ trên mặt con xuống đấy, tiểu nương tử

kia của con đúng là chẳng ra sao! Quá nghịch ngợm, cái khác cũng thôi,
trên trán vẽ cho con chữ “vương”, phía dưới trái phải vẽ hai cọng râu dê, đó
chẳng phải là “vương bát” (3) sao?

(2) Bản dập: bản sao nguyên khổ hình một vật hoặc môtip chạm khắc

hay đắp nổi, chủ yếu nhằm truyền đạt tác phẩm nổi như bia, phù điêu, tiền
kim loại…

(3) Vương (

王), bát (八), vương bát: từ chửi.

Tạ Doãn rùng mình đưa tay sờ mặt, mỉm cười nói với thầy đồ Lâm:

– Sư thúc dạy phải, lần sau con nhất định sẽ viết thư truyền đạt lại cho

nàng ạ.

Thầy đồ Lâm:

– …

Lúc này, Đồng Minh ở bên cạnh ho khan một tiếng, ngắt ngang lời đùa

giỡn của mọi người.

Tạ Doãn:

– Sư phụ.

Đồng Minh đặt bát thuốc sang một bên, trầm giọng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.