HỮU PHỈ - Trang 292

luyện đang kết hợp thành từng đội, leo vào phủ nha.

Không dừng lại phía trước, nàng chạy thẳng đến hậu viện… cũng

chính là hậu viện của quan phụ mẫu địa phương.

Tạ Doãn phần lớn thời gian đều ăn ngon ngủ ngon, cực ít khi nằm mơ.

Nhưng ngày hôm đó, hắn hoảng hốt cảm giác như mình rơi vào trong biển
lửa, nắm lấy tay một người, đang nôn nóng tìm lối ra, khách điếm trên dưới
chẳng qua chỉ ba tầng đột nhiên giống như biến thành một mê cung lớn làm
thế nào cũng không ra được, đi tới đi lui đều là ngõ cụt.

Lửa càng cháy càng lớn, khói cũng càng lúc càng dày, hắn có thể cảm

giác được hơi thở phía sau mình càng lúc càng yếu ớt, trong lòng Tạ Doãn
gấp như thiêu như đốt, không biết từ đâu ra một luồng sức mạnh, chưởng
một chưởng vào bức tường chắn trước mặt.

Tường đá vỡ nát, ánh nắng chói chang khiến người ta váng đầu hoa

mắt, ngực Tạ Doãn buông lỏng, dùng sức kéo người phía sau:

- Ta đã nói ta thần công cái thế…

Nhưng trọng lượng trong tay hắn không giống như một người, hắn

thình lình quay đầu, thấy bóng người kia lóe lên, chớp mắt bị ngọn lửa liếm
trở lại, trong tay hắn chỉ còn một cánh tay cụt.

Trái tim Tạ Doãn tựa như bị ai đó bóp mạnh, giật mình tỉnh lại, toàn

thân đều là mồ hôi lạnh.

Hắn phát hiện mình đang ở trong một gian nhà dân thấp bé, cửa sổ

giấy bị rách nửa che nửa lộ, xà nhà phòng ốc đều đã có tuổi nhưng bàn và
đệm giường đều mới tinh.

Tạ Doãn thử nhúc nhích, nơi ngực truyền đến từng trận đau đớn khó

chịu, có lẽ bị một chưởng kia của “Lộc Tồn” Cừu Thiên Cơ làm chấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.