HỮU PHỈ - Trang 49

- Hôm nay là rằm tháng ba, ta tới thăm cha con.

Người này chính là vị “Ngư lão” được lưu truyền tới mức thần kỳ.

Ngư lão hờ hững nói:

- Ta thấy người trong trại qua lại có thứ có tự, mọi người ai làm việc

nấy, đủ thấy con làm đại đương gia rất tốt.

- Vẫn còn áp chế được.

Vẻ mặt Lý Cẩn Dung không có chút gì là vui mừng:

- Sư thúc có nghe lời đồn bên ngoài chưa?

Ngư lão sắp xếp lại mọi thứ trong từ đường cho chỉnh tề rồi, cuối cùng

mới thở ra một hơi, thò tay vào trong tay áo, quay đầu cười nói với Lý Cẩn
Dung:

- Đã là lời đồn thì nghe làm gì?

Lý Cẩn Dung hạ giọng:

- Ai cũng đồn rằng Tào Trọng Côn bệnh nặng, e không qua khỏi.

- Tào Trọng Côn chết há chẳng tốt sao?

Ngư lão nói:

- Ta còn nhớ hồi con còn trẻ dẫn người phẫn nộ xông đánh Bắc đô, ba

ngàn ngự lâm quân không ngăn nổi các con, suýt nữa làm thịt Tào tặc, dọa
cho lão thất phu đó gần tè ra quần, nếu không có bảy con chó kia thì Tào
tặc sớm đã là vong hồn dưới đao rồi. Sao bây giờ nghe nói hắn đánh rắm,
con lại hoảng lên vậy hả?

Lý Cẩn Dung cười khổ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.