HỮU PHỈ - Trang 664

định, mấy năm nay không có tiến bộ gì, sau này muốn tiến thêm về trước e
là không dễ. Thẩm Thiên Khu cực kỳ tàn bạo tập kích Hoắc gia bảo, tâm
muốn nuốt lấy kỳ công thiên hạ quá rõ ràng, cũng vì muốn tiến thêm một
tầng____tiếc rằng, có thể nghĩ ra chủ ý tệ hại và thủ đoạn dơ bẩn này thì ta
thấy vẫn nên dẹp ông ta đi.

Tay hắn buông ra, mặc cho cán bút rạn nứt ngã trên bàn, “cạch” một

tiếng.

Tâm Chu Phỉ nhảy theo.

Tạ Doãn nhỏ giọng nói:

- Đạo tặc cướp nước, Kim Lăng thất thủ. Núi cao đổ nát, trải qua vận

hạn quốc gia tồn vong, xuân thu thay đổi, ắt có nỗi bi ai xa xứ (1)... Cô nói
xem, là thiên ý hay do người làm?

(2) Trích “Ai Giang Nam phú” của Dữu Tín.

Lúc này, tiếng đàn của người mù vừa vặn ngừng chốc lát, giọng Tạ

Doãn cũng ngừng lại theo, ánh mắt hắn xoay chuyển, dường như trong
khoảnh khắc đã bước khỏi những lướt qua cổ kim ban nãy, hắn lấy trong
ngực ra một đồng tiền lẻ đưa cho Chu Phỉ, nói:

- Ta thấy hai vị kia sắp dọn nghỉ rồi, giúp ta tiễn họ một đoạn đi.

Chu Phỉ khó khăn lắm mới hoàn hồn, buồn bực nói:

- Không phải ngươi than mình bần cùng nghèo khó phải viết tiểu khúc

sao? Còn trọng nghĩa khinh tài cơ à?

Tạ Doãn khoát tay nói:

- Vật ngoài thân, kế tạm thời, không thể không có nhưng không quan

trọng đến vậy, không quý như duyên phận hồng trần tương ngộ, cầm đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.