HỮU PHỈ - Trang 844

Ba thức cuối cùng của Phá Tuyết, “Vô Phong”, “Vô Thất” và “Vô

Thường”, Lý Chủy chính là tập đại thành giả của Nam đao, công lực thâm
hậu, gần như đến mức “khéo quá như vụng”, “đao sắc không lưỡi” (2), bởi
vậy Phá Tuyết đao của ông là “Vô Phong”. (3)

(2) Khéo quá như vụng (đại xảo nhược chuyết): câu của Lão Tử, ý nói

người khôn khéo sẽ tạm giấu cái khôn cái khéo của mình, trông như vụng
về để được yên thân. Ở đây cả 2 cụm đều có ý chỉ một người khi giỏi đến
đỉnh điểm sẽ không còn tuân theo những quy tắc bình thường nữa, cũng
như người cực giỏi sẽ trông như vụng về, đao cực sắc sẽ không cần lưỡi.

(3) Phong (

锋) là lưỡi, mũi nhọn, vô phong là không lưỡi.

Lý Cẩn Dung kỳ tài ngút trời, thời trẻ ngông cuồng tùy hứng, một khi

xảy ra biến cố, vô số khó khăn hiểm trở như 48 tòa núi cao vung không
thoát đè nặng trên người bà, bất luận bà sợ cỡ nào, ngại cỡ nào, muốn lùi
bước cỡ nào cũng phải cắn răng tiến về phía trước, dần dà, bà đã mài giũa
chính mình thành vững chãi vô địch, thế nên Phá Tuyết đao của bà là “Vô
Thất”. (4)

(4) Thất (

匹) là sánh, xứng, vô thất là không gì sánh được.

Mà Phá Tuyết đao của Chu Phỉ học rất vội vàng, Lý Cẩn Dung truyền

đao pháp cho nàng với tâm lý “tạm thời dạy thử, học không được thì dẹp”,
nàng bị vô số cao nhân tiền bối lắc đầu, mỗi lần đều bị ép bất đắc dĩ, xem
Phá Tuyết đao như một nhành hoa có thể tùy tiện đem chiết – Khô Vinh
chân khí, kiếm ý của dây trận, Đoạn Thủy Triền Ti… thậm chí là lừa bịp
gian lận, gặp chăng hay chớ, từ từ luyện ra đao của bản thân nàng.

Vô Thường.

Đao của nàng thoáng chốc tựa như miếng sắt có linh hồn, như mãnh

hổ mọc ra hai cánh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.