HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 100

Chiếm Nam Huyền cong cong khóe miệng, không chút nào che dấu ý mỉa
mai.

“Để cái đầu nhỏ bé của cô tự suy nghĩ về vấn đề này quả thực có chút làm
khó cô, cho nên cô không biết cũng có thể tha thứ, nhưng chẳng qua người
trong lòng làm cô trưa nay lo lắng đến chết đi sống lại, hôm qua lại nhận
được email của cô.”

Dựa vào thủ đoạn và quyết đoán của Chu Lâm Lộ không khó để hiểu được
đã xảy ra chuyện gì, hắn đã sớm đoán ra kết cục như thế này, không chút
nhắc nhở mà chỉ thờ ơ lạnh nhạt nhìn cô bước vào cái bẫy tàn sát khốc liệt.

Chiếm Nam Huyền tiếp tục nhẹ nhàng nói:’Tôi thực sự không thể không
chúc mừng cô từ tận đáy lòng, trời đất nhiều đàn ông mà cô lại có thể tìm
được một người như vậy, đối với người có tình có nghĩa như cô quả là thần
ban hôn, cô mà không lấy hắn ngay thì thật có lỗi với chính bản thân mình.”

Ôn Noãn chỉ cảm thấy từ mi đến sau tai đều đau nhức giống như đang bị
hỏa thiêu, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, bị anh lạnh lùng châm biếm không phản
bác được, khó chịu đến cực điểm đứng yên tại chỗ, cắn chặt môi dưới.

Thấy cô bộ dáng chật vật lâm vào thế bí, Chiếm Nam Huyền lạnh lùng cười
nhạo một tiếng, nhưng cuối cùng vẫn ôn tồn nói:”Cô ra ngoài trước đi.”

Vào trong tai Ôn Noãn, nó có nghĩa anh đã ghét cô đến mức không muốn
nói với cô thêm một câu nào nữa, cô không nói gì, khoảnh khắc xoay người
trong hốc mắt đều nhạt nhòa, mạnh mẽ cắn môi nhịn xuống, đôi mi dài
cũng không chớp, đi nhanh ra ngoài.

Chiếm Nam Huyền ngừng công việc trong tay, nhìn chằm chằm thật lâu vào
cánh cửa phân tách bóng dáng cô ở bên ngoài, cho đến khi Quản Dịch mở
miệng nói chuyện, anh mới giật mình nhận ra mình lơ đễnh, ngồi dậy đứng
cạnh tấm thủy tính dày, nhìn về không gian xa xa qua lớp màng trong suốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.