HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 397

Không đợi Chu Lâm Lộ mở miệng, Ôn Nhu đứng ẩn bên cạnh Lăng Chấp
Ẩn bỗng nhiên đập tay vào bụng Bạc Nhất Tâm, Bạc Nhất Tâm sợ hãi lui
về phía sau, ngã vào vòng tay Chiếm Nam Huyền nhanh tay nhanh mắt, Ôn
Nhu còn muốn công kích đã bị Lăng Chấp Ẩn giữ chặt,”Em điên rồi?!”

“Anh buông ra!”

Đôi mắt lạnh của Chiếm Nam Huyền mang theo băng giá, nhìn thẳng vào
Ôn Nhu đang giãy dụa trong lòng Lăng Chấp Ẩn,”Đừng quá đáng!”

“Tôi quá đáng?!” Ôn Nhu hận đến mức muốn xông vào đánh đấm, cụp mắt
xuống, chị đột nhiên lao vụt khỏi vòng tay Lăng Chấp Ẩn giơ chân đá về
phía Bạc Nhất Tâm, nhưng giây tiếp theo đã bị Lăng Chấp Ẩn chặn ngang
ôm lấy từ phía sau, lôi chị đang thét chói tai vào thang máy, anh ta rống
to:”Em bình tĩnh chút đi!”

“Anh buông ra! Tôi muốn giết cậu ta! Đồ rác rưởi! Cậu ta hại chết con của
em tôi anh biết không?! Bác sĩ nói em gái tôi sinh bệnh tạo nên ảnh hướng
xấu! Đứa bé mới được một tháng mà đã bị ép phải phá, anh biết không?!”

Giống như trận tranh đấu này chẳng hề liên quan đến mình, Ôn Noãn lẳng
lặng mang chút ngỡ ngàng cùng kinh hoàng và bàng quan, đến khi Ôn Nhu
bị Lăng Chấp Ẩn cưỡng ép lôi vào thang máy cô mới tỉnh táo lại, ý thức
được trò khôi hài đã kết thúc, cô nâng tay nhấn nút đóng cửa, trong giây
phút cửa thang máy khép lại đôi mi dài hạ xuống lộ khoảng trời bi thương
mênh mông, nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, liền rọi vào đôi đồng tử hung ác
nham hiểm ám trầm của Chiếm Nam Huyền.

Cánh cửa khép kín không có lấy một kẽ hở cắt đứt ánh mắt ngưng tụ, người
thì đứng tại chỗ, người đã xuống dưới nhanh như bay.

Tất cả đã kết thúc.

Thật ra, trước nay chưa bao giờ bắt đầu lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.