HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 420

Please forgive me I need you like I do

Hãy tha thứ cho anh, anh cần em rất cần

Please believe me every word I say is true

Hãy tin anh, từng lời anh nói đều là chân thành

Đi thẳng về lầu phụ Thiển Vũ, Chiếm Nam Huyền đi lên lấy pin, thay vào
khởi động lại máy nhận tin nhắn, sau khi đọc xong anh gửi chỉ thị mới, sau
đó gọi điện thoại cho Cao Phóng.

“Gần đây bên kia có động tĩnh gì không?”

“Tạm thời không có, cậu yên tâm, tối đã sắp xếp ổn thỏa rồi, sẽ không có
việc gì.”

“Ừ, phiền cậu vậy.” Khi nói chuyện điện thoại rung, anh đọc dữ liệu mới
chuyển tới.

Xem xong bỏ di động vào túi, im lặng nhìn chính mình trong lớp kính bề
mặt thang máy, bàn tay đút trong túi quần cũng không rút ra mà vẫn đang
nắm di động, giống như tùy ý ngắm nghía, lại giống như đang rục rịch
muốn gọi vào phím tắt nhanh nào đấy.

Mười năm, mười năm nay anh chỉ gọi cho cô hai cuộc cách đây không lâu.

Đêm hôm đó, không nhịn được nhớ nhung âm thầm, anh gọi cô đến câu lạc
bộ Đằng Mạt.

Một đêm nữa, không hẹn mà gặp trong sân tennis, cho dù cách xa như vậy,
anh liếc một cái vẫn nhận ra cô đang ngồi ở vị trí đối diện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.