HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 424

ngủi, trong nháy mắt trôi đi vô tung, giống như chưa có gì xảy ra, tất cả
khôi phục lại như hồi mới yêu.

Hai tay theo thói quen đút vào túi quần, tay phải lạc lõng không sờ thấy
điện thoại, trong lòng chợt xẹt qua cảm giác khó có thể nói thành lời, mà
tay trái cách hộp thuốc chạm vào kim loại lạnh lẽo, đó là chùm chìa khóa
anh nhặt được.

Ngón tay co lại, thuận tay lấy hộp thuốc ra, dưới tàng cây che phủ bởi lá
Quế có một ánh lửa đỏ.

Cũng là một đêm trăng như vậy, bao nhiêu lần ở nhà anh và dưới nhà cô,
hai người đầu trên đầu dưới, anh luyến tiếc đưa cô về, cô luyến tiếc nhìn
anh rời đi, tình yêu nhộn nhạo trong ngực dai dẳng ngấm vào xương tủy, chỉ
hận không thể dung nhập đối phương vào mình hợp hai thành một, từ nay
về sau không chia lìa một giây.

Quá khứ rất đẹp, đẹp đến mức anh hoàn toàn không thể thích ứng với cuộc
sống không có cô, dường như cho dù đã cắn răng một mình sống qua mười
năm, vẫn không thể giải quyết sự trống rỗng cô đơn cho tới hôm nay vẫn
kìm nén sâu trong lòng.

Còn có….nỗi nhớ mãnh liệt.

Hận cô ư? Vì cô làm nhiều điều như vậy, phát triển Thiển Vũ thành quy mô
như ngày hôm nay, khống chế các công ty khác, toàn bộ chẳng qua chỉ là
bước đệm, mỗi một chuyện anh làm, không phải vì làm ăn, không phải vì
mấy triệu, không phải vì bất cứ thứ gì khác, tất cả đều không phải, mà chỉ là
vì muốn cô quay về vòng tay anh.

Dường như đã sớm có tóc bạc, để chờ cô về, hao hết mọi tâm tư, để cô một
lần nữa trở lại bên anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.