HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 426

Anh muốn khắc sâu vào kí ức của cô, từ nay về sau không được nghĩ rời
khỏi anh nửa bước.

Khi mẩu thuốc tắt trong ngón tay, rốt cục, anh không nhịn được tự hỏi chính
mình.

Còn muốn tiếp tục sao? Anh chưa từng làm việc mà bỏ dở giữa chừng,
huống chi kế hoạch tỉ mỉ này đâu chỉ mất có vài năm, nếu buông tha lúc
này, liệu có thể sắp thành lại bại không? Nhưng còn muốn tiếp tục sao? Cô
vẫn lưỡng lự chưa quyết, nhưng, anh còn muốn tiếp tục ư? Nhìn thấy cặp
mắt xinh đẹp kia của cô trong thang máy, cặp mắt trước nay hàm chứa sự tự
trách và khoan dung vô hạn, giây phút đó cuối cùng cũng hiện lên sự ẩn dật
sự đau thương rộng lớn, khoảnh khắc cuối cùng thang máy khép lại lọt vào
đôi đồng tử của anh, một cảm giác đau thương rực cháy từ đáy mắt lan
truyền vào tim.

Về đứa bé, anh đã hỏi rõ ràng Châu Thế Vi, chắc chắn đó là lời bậy bạ của
Ôn Nhu, anh vẫn khắc chế chính mình, mỗi một lần đều cẩn thận chọn vào
ngày an toàn của cô, anh sẽ không để cô mang thai đứa con của hai người
trong tình huống này.

Nhưng mà ngay cả khi anh nắm chắc, cũng vẫn không thể chắc chắn 100% .

Tám chín phần có khả năng cô đã nghe thấy cuộc nói chuyện bông đùa giữa
anh và Nhất Tâm.

Ngực bỗng tràn đến sự buồn bực không có lí do, một loại trực giác, một loại
trực giác nhạy bén tâm liền tâm của anh và cô, luôn cảm giấy có chuyện gì
sẽ xảy ra, anh hiểu cô không ít hơn cô, anh dường như có thể chắc chắn một
số việc cô có thể làm, nhốt mình trong phòng không ra khỏi cửa, thu dọn đồ
đạc bỏ đi trong chuyến du lịch không biết sẽ đến nơi nào, hoặc là đi tìm
Chu Lâm Lộ—-cảm giác hoang mang buổi chiều lại một lần nữa kéo đến
trong ngực anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.