HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 428

Cao Phóng hình như có chút hoang mang khó hiểu vừa có chút vội
vàng:”Khi nào cậu ấy về?”

“Anh chờ một lát, tôi gọi người tìm anh ấy.”

“Được, phiền cô bảo cậu anh gọi lại nhanh cho tôi.”

Bạc Nhất Tâm phất tay gọi người đến.

Nhưng mà tất cả bồi bàn trong nhà hàng không có ai tìm được Chiếm Nam
Huyền.

Lúc này anh đang đứng ngoài cửa nhà Ôn Noãn, gõ cửa mười mấy lần cũng
không thấy bên trong vọng ra một tiếng động nào, lòng dần chùng xuống,
sắc mặt anh bắt đầu khẽ biến, có chút sợ hãi, có chút căng thẳng, còn có
chút hoảng hốt.

Lại đợi mười phút, vẫn không có động tĩnh gì, anh lập tức xuống lầu.

Nhìn thấy xe cô lẳng lặng để tại vị trí đỗ xe, lòng tức thời trầm một nửa.

Anh dường như dùng tốt độ nhanh nhất điên cuồng quay lại câu lạc bộ tư
nhân, khi thấy phục vụ nói Nhất Tâm nhờ chuyển lời đến anh, cô đã về
trước rồi.

Cảm giác hoảng sợ nỗ lực áp chế kia dần dần khuếch trương thành nỗi sợ
hãi nặng trịch, cảm giác nào đó đang dâng cao trong ngực níu gộp lại thành
một đường sắc bén, càng ngày càng cảm thấy trong bóng đêm như có một
cái lưới cực lớn đang đổ ập xuống đầu, anh có một dự cảm cực xấu.

Chạy như bay tới đường Lạc Nham, tiếng phanh chói tai còn chưa hoàn
toàn dứt người đã nhảy ra khỏi xe, anh xông lên bậc thang trước thềm hét
to:”Nhất Tâm!”

Một bàn tay mở cửa đưa di động cho anh,”Cao Phóng tìm anh….”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.