HUYỀN CỦA ÔN NOÃN - Trang 463

Khóe môi gợi lên một nụ cười mong đợi, anh đưa bánh ngọt trong tay cho
cô.

Cô không lấy chỉ cúi đầu cắn một miếng, rồi đột nhiên đẩy ngã anh, cái
miệng đầy bánh ấn thẳng xuống môi anh.

Anh vội vàng tránh né, nhưng một tay cầm sữa một tay cầm điểm tâm, cho
dù lắc đầu thế nào vốn dĩ cũng không chống đỡ nổi sự quấn quít theo đuổi
của cô, cằm và tay đều đã thất thủ, mắt thấy môi mình khó mà giữ được,
tình thé cấp bách nảy ra ý nghĩ, anh nghiêng người lùi xuống giường, miệng
vừa mút hai nộn thịt lắc lư nổi bật trước ngực cô, răng vừa khẽ cắn, cảnh
cáo cô đừng tiếp tục hành động thiếu suy nghĩ nữa.

Cô đang cười đột nhiên bị áp đảo khẽ thở dài, uống sạch cốc sữa trong tay
anh, chơi anh như vậy không ngờ lại khiến ngực bị đau, cô bắt buộc dừng
lại tất cả động tác, cười quyến rũ nũng nịu đầu hàng:”Được rồi, được rồi,
em không đùa anh nữa.”

Anh bỗng nhiên nhét bánh ngọt vào tay trái trống không của cô, ép ngược
cô xuống giường, hai tay giữ chặt vòng eo trắng như tuyết của cô, thẳng
người kiêu ngạo mỉm cười:”Bảo bối, sự nhiệt tình hôm nay của em thật
khiến anh kinh ngạc, đáng tiếc vừa rồi không bị em đút trúng, hay là để anh
đến yêu thương đút cho em được không?”

“Không được!” Cô gấp giọng kêu dừng lại, vội vàng vứt mấy thứ gì đó
trong tay sang một bên, nhưng mà còn chưa kịp xoay người đã bị một trận
xung động phát ra tiếng rên:”Ai…”

Anh đem chỗ mềm mại nhất toàn thân của cô đút đến mức hoàn toàn phình
lên, kẻ gây chuyện sinh sự như cô kết thúc trong thất bại thảm hại.

Từ từ kịch liệt, tiếng thở dốc thỏa mãn, không lâu sau biến thành rên rỉ, giây
phút toàn thân anh buộc chặt kia đôi môi áp sát vào khuyên tai bạch ngọc
mở ra, suýt chút nữa buột miệng thốt lên lời, nhưng không biết vì sao ở thời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.