HUYỀN SỬ CỎ TIÊN - Trang 31

thế là ngài khắc hiểu.
Tổng quản thị vệ băn khoăn:
- Chắc gì Ngài vừa mắt con gái tôi.
Tể tướng khẽ cười:
- Việc đó là việc của tôi.
Tổng quản thị vệ mừng rỡ:
- Vậy trăm sự trông vào Tể tướng.
Tể tướng bày cách cho Tổng quản thị vệ mời Vua đi săn. Cuộc đi săn ấy,
Tổng quản thị vệ cho người đẹp đi theo. Tể tướng là chỗ thân tình của Tổng
quản thị vệ nên từ trước hai người vẫn đi săn với nhau. Cuộc đi săn này có
cả Tể tướng là chuyện đương nhiên. Đúng như nhận định của người bày ra
cuộc chơi, đức vua sững sờ trước vẻ đẹp trời đất cũng phải ghen của tiểu
thư con Tổng quản thị vệ. Tể tướng mừng thầm lại giăng thêm bẫy...
Mấy ngày sau, Tổng quản thị vệ lại mời Vua đi săn. Vua chỉ chờ có thế.
Lần này, Tổng quản thị vệ không cho tiểu thư đi theo. Vắng bóng người
đẹp, Vua tỏ ra mất hứng. Những mũi tên của Vua bay đi hươu nai không
rụng một cái lông. Lúc quay về, Tổng quản mời Vua quá bộ đến thăm nhà
riêng. Vua bằng lòng ngay. Vua vừa vào tới dinh Tổng quản thị vệ, tiểu thư
con Tổng quản đã ra vái lạy, tung hô vạn tuế rồi lui vào ngay. Như bị chọc
tức, Vua sa sầm nét mặt nhưng không nói gì. Vì dù sao Ngài đường đường
là một vị Vua. Về tới cung, Vua truyền Tể tướng vào ngay. Có lệnh Vua
truyền, Tể tướng mỉm cười biết bẫy sắp sập. Con mồi mà Tể tướng sắp bắt
được là một vị Hoàng đế.
Vua biết rằng Tể tướng đang tìm cách lấy lòng Vua. Vì thế Vua bảo gì Tể
tướng cũng nghe theo. Nhưng nhà Vua có biết đâu, ngài đang bước vào
đường hầm tối tăm mà Tể tướng là phù thuỷ.
Tể tướng vào cung, lòng rất vui nhưng mặt cố tỏ ra sợ sệt. Ông ta vừa sụp
trước bệ rồng, Vua đã quát:
- Khanh to gan thật! Khanh giám đùa bỡn cả trẫm.
Vẫn phục trước bệ rồng, Tể tướng kêu.
- Tâu đức Vua, oan cho thần. Cái đầu của thần trong tay đức Vua. Hạ thần
gan có to bằng trời cũng không giám đùa bỡn. Hạ thần và quan Tổng quản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.