HUYỀN SỬ CỎ TIÊN - Trang 51

Phạm Thái Quỳnh

Huyền sử Cỏ tiên

Chương 7

Khi Tổng quản thị vệ dẫn lính tới nhà quan Tổng đốc, bà Thục Trâm và
Kim Phụng không có nhà. Chẳng là đã mấy hôm, nước lũ đang cuồn cuộn
đổ về. Đê sông cái có những chỗ bị nước rò vào. Quan Tổng đốc vất vả
suốt ngày với những đoạn đê bị núng. Đêm về đáng lý, ngài phải có một
giấc ngủ ngon sau một ngày mệt nhọc. Đằng này, ngài cứ ra ra vào vào, hết
ngửa mặt trông sao lại nâng ly trà suy nghĩ. Có lúc, bà Thục Trâm thấy
quan Tổng đốc đứng lặng giữa trời khuya rất lâu hướng về phía xa. Rồi
Ngài đi đi lại lại ngoài sân, bước chân có vẻ bồn chồn. Cảm thấy có gì
không bình thường, sáng hôm sau, bà Thục Trâm hỏi phu nhân Tổng đốc.
Phu nhân nói: "Việc công chỉ có đê sông cái làm quan Tổng đốc lo lắng,
còn việc riêng không biết là việc gì, ngài có sai cấp dưới lên kinh tám ngày
rồi chưa về."
Một câu hỏi loé lên trong đầu bà Thục Trâm: "Ngài sai cấp dưới về kinh
làm gì. Từ đây về kinh đi về quá lắm là bảy ngày, nay đã sang ngày thứ tám
sao người mà ngài sai đi chưa thấy về."? Cảm thấy có gì không ổn, bà lấy
quần áo, đồ dùng của bà và của Kim Phụng cho vào túi. Bà còn cho vào túi
một con dao nhọn và một số thuốc, kể cả loại thuốc độc rất mạnh. Giữ thái
độ bình thản, bà bảo Kim Phụng:
- Tiểu thư sắp bước sang tuổi mười bốn, nhũ mẫu lên chùa kiếm một giống
hoa quý mừng tiểu thư.
Kim Phụng thường lên chùa với nhũ mẫu. Nói đến lên chùa là Kim Phụng
thích lắm, bèn hỏi:
- Nhũ mẫu có cho con đi không?
Bà Thục Trâm tươi tỉnh đáp :
- Có lần nào lên chùa vắng tiểu thư đâu?
Kim Phụng vội vào thay đổi quần áo rồi quay ra. Bà Thục Trâm xách một
túi lớn đứng đợi. Thấy lạ, Kim Phụng hỏi:
- Lên chùa nhũ mẫu mang theo túi lớn để làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.