HUYỀN THOẠI BIỂN - Trang 20

xuống biển lấy hơi thở đất rồi luồn dưới tầm phóng của ngọc.
Trùm kín áo đệm và hơi đất làm chàng thấy khỏe thêm. Giờ chàng trai chỉ
còn vói tay là chạm vào ngọc. Ngọc đủ hình đủ dạng hao hao như bông hoa
biển. Đến gần, những con ngọc khéo hết miệng, nhưng màu ánh sáng
chung quanh ngọc vẫn phát ra. Đấy là thứ ánh sáng chúng được ngậm của
rạng đông, của hoàng hôn và giửa trưa chói chang nắng.
Chàng trai bơi đến gần từng con khi miệng nó đã ngậm kín. Chàng dùng
tay gỡ, nhưng ngọc vẫn không hở miệng. Cuối cùng chàng rọi ánh sáng mắt
vào, đó là thứ ánh sáng ngọc, làm con ngọc nào cũng từ từ mở ra sáng lấp
lánh. Chàng trai đưa miệng sát vào miệng ngọc hút thật mạnh, chàng nghe
từng viên ngọc nằm gọn trong miệng, lưỡi thấy mát, cả người chàng tỏa
rạng ngọc.
Ngậm được ngọc, chàng trai cảm thấy người nhẹ lâng lâng tưởng như có
thể bay được. Chàng rẽ nước bằng hai bàn tay, không hiểu sao những đàn
tôm tít, tôm ruốc, mực khổng lồ lại tránh xa chàng.
Vừa lên khỏi mặt nước, chàng nghe nhiều tiếng kêu của già làng:
- Nhìn kìa, người anh ta tỏa sáng.
- ánh sáng ngọc đấy.
Chàng trai nhả những viên ngọc ra. ánh sáng ngọc chói ngời. Viên ngọc lăn
trong bàn tay người tỏa sáng. Nhiều tiếng nói cất lên sung sướng:
- Ngọc đã về làng Cọp Râu Trắng rồi...
- Ngọc đã về làng Cọp Râu Trắng...
Từ đấy chàng trai được dân làng tôn xưng là Tài Ngọc đứng trong hàng các
vị "Tài" có thẻ đặt trên các bệ thờ đình làng Cọp Râu Trắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.