HUYỀN THOẠI PORASITUS - Trang 184

-Tôi không quan tâm đến châu báu. – Ana trả lời thành thật.

Điều đó làm Alorra hơi ngạc nhiên. Sao chàng trai này trả lời nhanh đến
thế? Không thích châu báu? Vậy là không có dã tâm chiếm Dahlia hay sao?
Hay là nói dối? Nhưng bằng trực cảm, nàng cảm thấy đó là lời nói thật
lòng…

Ngày hôm ấy trôi qua vui vẻ. Tất cả các quân thám thính do Alorra cử đi
đều không phát hiện thấy quân Henki phục kích bên ngoài. Điều đó càng
khẳng định thêm cảm tình của nàng dành cho Reven.

Chính điện Garnet tưng bừng dạ vũ. Tay trong tay với chàng trai tóc nâu
người Henki, Alorra cùng khiêu vũ

một điệu nhảy duyên dáng. Nếu chị nàng kết hôn với hoàng đế Prang thì
cũng sẽ rất hợp lí nếu nàng lấy đại tướng quân Reven Ping…

-Quận chúa, ngài đẹp quá. Đúng là rất giống nữ hoàng cao quý. – Ana khen
ngợi. Trong phút chốc, Alorra dường như không phải là chủ thành Garnet
nữa, nàng cũng không phải là quận chúa của Dahlia, mà chỉ đơn giản nàng
là một cô gái đang đứng cạnh chàng trai mình thầm cảm mến thôi. Đôi mắt
xanh sâu thẳm đang nhìn nàng trìu mến kia làm nàng bối rối và hổ thẹn quá.
Làm sao mà suốt cả hôm qua nàng có thể dùng quân giám sát chàng nhiều
đến thế? Nàng trở nên quá đa nghi từ bao giờ nhỉ? Chị Muse đã dặn nàng
phải cẩn thận với bất kì kẻ ngoại tộc nào nhưng… thật khó mà ghét ai đó
khi mà mình đã yêu mến họ rồi. Muse làm sao hiểu được cảm giác này?
Suốt đời chị ấy vẫn mãi chỉ là một chiến binh không hơn.

-Reven, chàng… có thể ở lại Garnet luôn được không? – Alorra thì thầm,
đôi má ửng hồng. Ana mỉm cười:

-Đáng tiếc là… không được. Tôi phải trở về Penla. Có người đang chờ tôi ở
đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.