HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 237

HUYỀN TRUNG MỊ

Vưu Tứ Tỷ

www.dtv-ebook.com

Chương 27

Lệnh chủ không phải bận tâm ai nên nói đi là đi ngay.

Một miếng vải được trải rộng trên mặt giường hoa đẹp đẽ, đó là tay

nải lệnh chủ chuẩn bị để bỏ đồ vào. Đã lâu lắm rồi chàng không rời nhà đi
xa, núi Thiếu Thất cách phía Bắc Yểm Đô tám nghìn do tuần, có cưỡi mây
cũng phải mất ngót nghét những hai hôm mới tới nơi, nếu đã không thể đi
về trong ngày, dựa theo lẽ thường thì dĩ nhiên phải chuẩn bị ít hành lý.

Ly Khoan Trà đứng trước cửa nhìn lệnh chủ nhà mình trong phòng

xoay hết bên này lại xoay bên kia, xoay nửa buổi mà tay nải vẫn trống trơn.
Một người không cần xiêm y thay đổi hay lộ phí đi đường thì đúng là chả
có gì để thu dọn cả.

“Chúa thượng định đến đỉnh Tụ Quật thật ạ?” Ly Khoan bồn chồn hỏi:

“Ở đó có Tranh*, còn lợi hại hơn cả Đào Ngột đấy.”

(*Tranh có nghĩa là nanh ác hung dữ, là một loại úy thú ở núi Chương

Nga.)

Lệnh chủ đương nhiên biết. Trước đây khi đại chiến với Hoàng Đế, Xi

Vưu từng triệu hồi úy thú thượng cổ, trong đó có Tranh. Tranh mọc năm cái
đuôi, lấy hổ báo làm thức ăn, là một con yêu quái hết sức có phong cách,
đồ đần Thôn Thiên kia hoàn toàn không thể xếp ngang hàng. Nhưng thế thì
sao, muốn lấy Nhược Mộc thì nhất định phải đến đỉnh Tụ Quật.

Lệnh chủ lay hoay cả buổi, cuối cùng lấy một cái lược bỏ vào tay nải,

“Bổn đại vương sợ ai chứ? Đánh Đào Ngột chỉ cần dùng một quyền, đánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.