HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 200

“Về Yểm Đô làm nương tử của lệnh chủ? Sau đó sinh một đống tiểu

yêu quái cho lão?” Cù Như há miệng cười ha hả, rồi gió tạt vào họng nên bị
sặc. Ho khan một hồi lâu mới bình thường lại, cô bé cất giọng khản đặc an
ủi Vô Phương: “Nếu đã trốn được rồi thì đừng suy nghĩ nhiều quá. Em nói
thật nhé, Chấn Y dù sao cũng chỉ là một người phàm, chết thì chết thôi. Đợi
chuyện này qua đi, chúng ta nghĩ cách tìm hồn phách của y về nhét vào ký
chủ khác là được, sau đó tha hồ ngao du biển hồ, còn tốt hơn khi làm người
nhiều.”

Nói thì nói thế, nhưng từ lúc sinh ra cho đến chết đi hay từ chết rồi lại

sinh ra, vượt qua được chặng đường này cũng phải chịu không ít đau khổ.

“Ta cứ cảm thấy hình như mình đã sai…” Vô Phương lẩm bẩm, “Ta

luôn luôn cứu người nhưng lần này e đã hại Chấn Y rồi.”

Cù Như nói: “Thế thì sao, nếu như không vì cứu y, sư phụ cũng chẳng

đến thành Sâm La xin bò cạp máu ở chỗ Thương Hải làm gì, lại càng không
bỗng dưng có hôn ước với Bạch Chuẩn. Mọi duyên cớ đều do y mà ra, dĩ
nhiên nên để y giải quyết rồi, trong kinh thư đều nói thế đấy thôi. Mà nếu
đám nữ yêu ở Cửu Âm đáng tin thì sẽ đưa sư đệ đến bến đò hội họp với
chúng ta, chúng ta cứ tới giới Diệu Thiện chờ trước đi đã, hai canh giờ sau
không tới thì mặc kệ, về thẳng Ô Kim Sát Thổ thôi.”

Nhắc đến Ô Kim Sát Thổ, con đường trước mặt Vô Phương lại trở nên

u ám. Nghe nói thành chủ mười sáu thành Sát Thổ đều tới Yểm Đô tham dự
hôn lễ, chẳng rõ trên mảnh đất đó còn nơi cho nàng đặt chân không nữa.

“Sư phụ…” Giọng Cù Như có vẻ mù mờ, “Qua núi Thiết Vi rồi, chúng

ta đi đâu bây giờ? Hướng Đông Nam là Diêm Phù, còn Đông Bắc là thế
giới Sa Bà.”

Vô Phương thoáng trầm ngâm, “Thế giới Sa Bà… Nếu muốn tránh thế

lực của Bạch Chuẩn thì đến tòa thành nhỏ ở Trung Thổ ta được sinh ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.