HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 626

mép lộ ra răng nanh, đôi mắt lấp lánh như có điện, mỗi lần chớp một cái là
lại bắn ra nghìn điểm sáng. Chàng có sừng như nai, thân mình rất dài, bờm
và râu dài ngoằng, gương mặt dữ tợn phủ đầy vảy như rồng, điểm duy nhất
khác rồng có lẽ chính là mặt to hơn rồng, khá giống kết hợp giữa rồng và
sư tử. Không gầy còm cũng không sắc bén như hai loài kia, ấy vậy mà vẫn
oai phong lừng lẫy, khí thế mạnh mẽ.

Đúng là kinh người! Vô Phương lùi về sau hai bước thì tầm mắt mới

dứt được khỏi khuôn mặt to lớn của chàng. Thân hình to lớn, toàn thân phủ
vảy đen thật đen, nhưng cái màu đen này lại là sắc màu đẹp nhất trần đời,
bóng loáng trơn nhẵn như như mặt trong của ngọc trai, mơ hồ phản chiếu
ánh sáng lóng lánh. Chàng có bốn chân cứng cáp với móng nhọn, còn cả
đuôi rồng cực dài nữa… Nàng vô cùng ngạc nhiên, kỳ lân trong tranh rõ
ràng nào có đuôi, chẳng lẽ hắc kỳ lân khác màu với những con khác nên có
vài vị trí sẽ xuất hiện biến dị ư?

Nàng nhướn mày, chỉ vào đuôi chàng, “Tộc của chàng đều thế cả, hay

chỉ mình chàng thôi?”

Chàng nghe thế thì cong đuôi tới, phe phẩy đuôi quạt cho nàng hai cái,

“Có mát không? Bọn ta đều như thế hết, có điều của ta dài hơn họ thôi,
ngắn quá thì không khí thế, lúc đánh nhau cũng dễ giữ thăng bằng hơn.”

Trong hình thú nhưng vẫn nói tiếng người, có điều giọng trở nên to

trầm hơn, ồm ồm vang dội như sấm. Vô Phương nhìn kỹ lệnh chủ, cuối
cùng không kìm được đưa tay ra sờ soạn vảy chàng.

“Sao nào?” Chàng nhìn nàng đầy mong đợi, “Nương tử à, vi phu có

oai phong không? Nhìn sừng ta này, nhìn vuốt ta đi, còn cả lớp vảy trên
người ta nữa này… Nhìn quen rồi sẽ thấy đẹp lắm đấy.”

Nàng mỉm cười, hai mắt cong cong, đáp: “Ừ, vừa nhìn là thấy đẹp

rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.