HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 675

cũng phải đội sừng ra ngoài, mất mặt lắm!”

Lệnh chủ không đáp, vẻ mặt như đưa đám suy nghĩ hồi lâu, “Nhưng…

ta không sợ mất mặt đâu.”

Cô vợ mười nghìn năm mới có được mà chỉ có thể nhìn chứ không thể

chạm, có khác gì muốn cái mạng già này đâu. Nếu không biết mùi vị trong
đời sống vợ chồng thì cứ thế làm bạn cũng được, nhưng hôm nay đã nếm
được quả ngọt rồi, đối với chàng phu nhân chính là cái bánh bao thơm ngát
to đùng, nhìn thôi cũng có thể chảy nước dãi, nếu thật sự cấm chuyện
phòng the thì chẳng bằng giết quách chàng đi.

Vô Phương nhìn dáng vẻ ủ dột của chàng, không nhịn được bật cười,

sờ sờ sừng chàng, “Bây giờ ta có thể hiểu được tâm trạng của kỳ lân cái rồi,
muốn thành thân, muốn sinh con cho chàng, dù vì thế mà chết thì cũng
không oán giận không hối hận.”

Nghe thế chàng lập tức ôm siết chàng, dán vào cổ nàng lẩm bẩm:

“Nếu giữa hai người chỉ có thể chọn một, ta chỉ cần nàng thôi. Dù gì ta
cũng biết nặn tượng mà, muốn bao nhiêu con thì có thể nặn bấy nhiêu.”

Tượng đất sao có thể so với con chứ, nàng mím môi cười, nhưng biết

trong lòng chàng mình không thể thay thế là đủ rồi.

Tình cảm của phu thê mới cuối đương nhiên rất viên mãn, nhưng sau

một đêm động phòng, sừng trên đầu lệnh chủ vẫn không cách nào biến mất
được. Chàng loạng choạng xuống lầu, Ly Khoan Trà và đại quản gia nhìn
thấy, ngạc nhiên tới nỗi rớt cả miếng bánh bao trong miệng.

Ly Khoan đảo quanh chàng, nhìn vật to đùng trên trán rồi lại nhìn vết

xước trên cổ chàng, chậc lưỡi nói: “Tối qua chiến đấu dữ dội thật..”

Đại quản gia là xử nam, những năm nay lại bận rộn công việc nên

luôn ngờ nghệch với tò mò về loại chuyện thần bí này. Y lại gần quan sát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.