HUYẾT CHIẾN BẠCH ĐẰNG - Trang 198

Trăng thượng huyền vừa nhô lên với một quầng sáng mờ nhòe đã bị

mây đen bao phủ, và nó cũng mất hút luôn để lại một bầu trời đen kịt. Mưa
phùn vẫn dai dẳng rắc nhẹ bụi nước lâu dần đọng thành giọt và thấm ướt cả
lần áo ngoài của những người lính đang căng tai ra lắng nghe động tĩnh từ
xa. Cho quân lặn xuống nước sâu hoặc chèo thuyền sang phía bờ tả ngạn,
áp tai xuống mặt đất lắng nghe tiếng động, cả hai mặt thủy bộ đều chưa có
âm thanh nào vọng lại, chứng tỏ giặc còn ở khá xa. Lại nữa, quân thám về
báo giặc còn cách ta vài chục dặm, thượng tướng cho phép quân được hút
thuốc lào nhưng không được để lộ ánh lửa. Lại cho quân được phép vào
trong khoang thuyền ngủ ngồi nửa khắc canh giờ.

Lệnh vừa ban xuống, mùi khói thuốc hăng nồng phảng phất khắp đó

đây. Và ngay lập tức những người lính vừa ôm vũ khí vừa ngủ lăn lóc mặc
cho gió bấc lạnh buốt như cào da xé thịt.

Khoảng giữa giờ hợi, quân thám về báo, giặc chỉ còn cách ngã ba

Bạch Hạc non hai chục dặm, nhưng chúng đi thận trọng hơn chứ không đi
nhanh như các đoạn trên. Trần Nhật Duật sai đánh thức binh sĩ dậy và phải
vào ngay các vị trí sẵn sàng chiến đấu. Sang đầu giờ tí, mưa tạnh hẳn,
không khí vẻ như ấm hơn, bầu trời trong lại, và sáng dần lên, thoáng lát
mây mù phủ trắng trời, chỉ cách mươi bước chân là không còn nhìn rõ mặt
nhau nữa. Lớp lớp những mảng mây trắng nhẹ như khói bồng bềnh trôi
không còn phân biệt đâu là mặt sông đâu là bờ bến.

Từng vào sinh ra tử đương đầu với các tướng giặc khét tiếng hung

bạo từ những năm hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, chưa bao giờ Trần Nhật
Duật cảm thấy hồi hộp như lúc này, thượng tướng có cảm giác như Trời -
Đất đang tỏ lộ sự giận dữ với kẻ ác, che chở cho người thiện và dường như
hồn thiêng sông núi cũng dâng hiện về phù giúp con cháu vững tâm đánh
giặc nên mới tạo ra được thời tiết như thế này. Thời tiết này là che mắt giặc.

Thượng tướng chỉnh lại chiếc mũ đâu mâu khâu ghép bằng bốn lần da

dê có đuôi phủ kín gáy và nắn lại tấm giáp hộ tâm rồi đứng nghiêm trang
mặt ngửa lên Trời vái năm vái, lại cúi xuống Đất vái năm vái và lầm rầm
khấn: “Xin Trời - Đất chứng cho, dân Đại Việt hiếu hòa mà bỗng dưng
trong bốn năm giặc Nguyên tàn bạo hai lần xâm lấn gây không biết bao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.