HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 960

Hồi 36

Những phút yếu lòng

Lâm Tiên Nhi đã dừng bước nhưng nàng vẫn không quay đầu lại .

Nàng đứng yên một chỗ và nhè nhẹ thở ra .

Tiếng thở của nàng tuy thật nhỏ nhưng nó chứa đựng cả những gì u án nhất
trong đời . Người nào nhìn đến thần sắc của nàng không một ai có thể tin
rằng trong lúc đắc ý như thế ấy mà nàng lại có thể trong lúc đó không
buông ra một tiếng thở dài u uất .

Lòng của Lý Tầm Hoan nặng như treo đá .

Hắn biết trên đời này không hề có một thứ âm nhạc nào , thứ giọng hát nào
có khả năng làm động lòng người như tiếng thở dài của nàng . Hắn rất
mong Tiểu Phi hãy nhìn hắn một cái , nghe hắn nói một lời . Nhưng bây giờ
Tiểu Phi chỉ còn thấy có mỗi một Lâm Tiên Nhi , chỉ còn nghe có mỗi một
lời nàng nói .

Lâm Tiên Nhi lại thở ra :

- Những lời nói của tôi đã nói hết rồi , không cần phải đợi thêm gì nữa .

Tiểu Phi hỏi :

- Không cần phải đợi ? Tại sao thế ?

Lâm Tiên Nhi nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.