HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 127

Tiếng rú của hắn phát ra chưa trọn thì hơi thở đã tắt ngang bởi vì hắn không
phải bị đánh bằng chưởng phong mà bây giờ người ta mới thấy nơi yết hầu
của hắn có một ngọn tiểu đao lún cán .

Một ngọn tiểu đao tầm thường , một ngọn tiều đao không có gì đặc biệt
nhưng vừa thấy nó là mọi người đều tái mặt .

Gia Cát Cương lập tức rú lên :

- Tiểu Lý Phi Đao !

Tiếng rú của hắn phát lên là tâm thần của hắn cũng theo đó mà tán loạn ,
hai tay chậm lại đi một giây thôi cũng đủ để cho ngọn roi của Tây Môn
Nhu tuột thẳng ra ngoài .

Gia Cát Cương quăng mình lên một cái , y như chiếc nón lá bị hai con trốt
tung ra ngoài hơn hai trượng .

Tuy tung mình và đứng xuống thật ổn như thái sơn nhưng hai mặt của hắn
vẫn hớt hơ hớt hãi nhìn lên bậc thang của ngôi lầu nhỏ .

Từ trên ấy một người thong dong bước xuống .

Hắn ăn vận thật là xơ xác , dáng đi cũng chậm chạp nhưng ánh mắt của hắn
nhìn còn sắc hơn ngọn tiểu đao ghim vào cổ Thục Thục vừa rồi .

Hắn là con người gụt tượu nơi quán lão Tôn Gù , hắn là người đang đêm
thơ thẩn bên cụm rừng mai nơi Lãnh Hương Tiểu Trúc , hắn là người hội
kiến vỡi lão quản gia mặt rỗ , hắn là Tửu Quỉ .

Và bây giờ , từ trong cửa miệng của Gia Cát Cương , hắn là Tiểu Lý Phi
Đao Lý Tầm Hoan , Thám Hoa Lý Tầm Hoan .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.