HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 128

Gia Cát Cương nắm chặt cây thiết trượng , môi hắn run run :

- Tiểu Lý Thám Hoa !

Lý Tầm Hoan mỉm cười ;

- Không dám !

Cộc ... cộc !

Gia Cát Cương bất giác thụt lùi hai bước nhưng rồi hắn lại rít lên :

- Ngươi và bọn ta vốn không thù oán , tại sao ngươi lại đến đây đối đầu với
bọn ta chứ ?

Lý Tầm Hoan điềm đạm :

- Tôi từ trước đến nay không thích đối đầu với ai cả mà cũng không muốn
ai tìm cách đối phó với họ Lý này .

Hắn vuốt mũi đao tren tay và nói một cách thật thong dong :

- Nơi đây không có chôn dấu báu vật hay vật gì cả , các vị đã làm một việc
phí công vô ích và chính tôi cũng đã vô cùng ân hận , xin mời các vị khi đi
nhớ đem luôn lễ vật về .

Bọn Gia Cát Cương , Cao Hành Không và Thượng Quan Phi đăm đăm nhìn
vào con dao trên tay của Lý Tầm Hoan mà nơi yết hầu của họ vụt nghe lành
lạnh như nước đông đặc lại làm cho họ nói không ra tiếng .

Nhưng Yến Song Phi vụt hét lên :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.