HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 137

- Tôi không muốn có phúc đáp về vấn đề đó .

Quách Tung Dương hỏi :

- Tại sao thế ?

Lý Tầm Hoan nói :

- Bời vì nếu tôi và các hạ , bất cứ ai mong muốn có phúc đáp như thế nhất
định sẽ có nhiều hối hận .

Quách Tung Dương vụt ngẩng đầu lên .

Gương mặt vốn xạm màu của hắn bỗng hơi ửng đỏ , giọng hắn hơi cao :

- Nhưng nhất định phải có phúc đáp đó , phải vậy không ?

Lý Tầm Hoan thở dài và như nói một mình :

- Tôi mong rằng càng chậm chừng nào càng hay chừng ấy .

Quách Tung Dương gằn giọng :

- Nhưng tôi nghĩ rằng càng sớm càng hay .

Lý Tầm Hoan cau mày :

- Tại sao lại phải như thế ?

Quách Tung Dương nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.