HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 156

Cánh lá sau cùng đã rơi im trên mặt đất .

Khu rừng thông cũng trờ về trong im lặng hoàn toàn .

Không khí và cảnh vật bỗng như cõi chết .

Quách Tung Dương nhè nhẹ thở dài và chầm chậm tra thanh kiếm vào vỏ .

Mặt hắn không lộ vẻ gì nhưng ánh mắt hắn như lu lại và hắn nói bằng một
giọng trầm trầm :

- Tôi thua .

http://hello.to/kimdung Lý Tầm Hoan khẽ chớp mắt :

- Ai bảo rằng các hạ đã thua ?

Quách Tung Dương đáp :

- Tôi thừa nhận là đã thua .

Hắn nở một nụ cười thật nhẹ và chầm chậm nói tiếp :

- Câu nói này vốn dù cho phải chết , tôi cũng không khi nào chịu nói nhưng
bây giờ tôi nói với tất cả lòng khoan khoái , cực kỳ khoan khoái , hết sức là
khoan khoái .

Hắn nói luôn , hắn nhấn mạnh hai tiếng khoan khoái nhưng cái hậu của nó
có vẻ u buồn .

Vì trong tiếng cười kéo nhẹ mà dài ấy , hắn bước ra khỏi rừng thông .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.