HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 222

rượu ngước cổ uống nghe òng ọc .

Tôn Tiểu Bạch chạy lại giật hũ rượu cằn nhằn :

- Người ta chỉ say giả chứ không bằng lòng say thật , còn Nhị Thúc tại sao
lại muốn trút cho mình say như thế ?

Lão Tôn Gù ngồi phệt xuống ghế lầm bầm trong miệng :

- Nhất tuý giải thiên sầu ... say , phải say ... say là hay hơn hết !

Tôn Tiểu Bạch cau mặt :

- Tại sao vậy chứ ?

Lão Tôn Gù vụt nói như thét ;

- Ngươi hỏi làm sao à ? Tại vì trong đời ta , ta không muốn chịu ơn ai hết .
Ta không bằng lòng chịu ơn ai hết . Chẳng thà cho ta một đao còn hơn là
ban ơn cho ta , biết chưa ?

Lão ta lại ôm đầu rên rỉ :

- Lý Tầm Hoan ... Tại sao các hạ lại cứu ta , ta đã " bị " một lần ... chỉ cứu
một lần mà ta phải sống như thế này bao nhiêu năm nay ... ta làm sao chịu
nổi ...

Lý Tầm Hoan muốn hỏi :

- Ai đã cứu ông ? Tại sao ông lại hứa với người ấy ở giữ nơi này đến mười
lăm năm ? Và giữ ở đây là giữ chuyện gì ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.