HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 290

Như không nghe câu nói của Lý Tầm Hoan , Tiểu Phi nói tiếp theo chầm
chậm :

- Đáng lý lúc ra đi tôi phải nói qua với anh một tiếng .

Lý Tầm Hoan nhìn hắn bằng tia mắt dịu dàng :

- Tôi biết anh có cái khó xử trong lòng , tôi không trách anh gì cả .

Tiểu Phi buồn buồn :

- Tôi biết không nên làm như thế nhưng thật tình bất luận ra sao tôi cũng
không thể hạ thủ đối với nàng , thật tìn tôi bây giờ không làm sao xa nàng
được nữa .

Lý Tầm Hoan cười :

- Một người đan ông khi đã yêu một người đàn bà , đó là chuyện tình nghĩa
cao dày , nhất định không có một chút sai lầm nào cả . Tại sao anh cứ trách
mình như thế .

Tiểu Phi ngập ngừng :

- Nhưng ... nhưng ...

Tinh thần của hắn chừng như bị kích động hắn vùng lớn tiếng :

- Nhưng tôi vẫn có lỗi với anh và cũng có lỗi với nạn nhân của Mai Hoa
Đạo .

Lý Tầm Hoan trầm ngâm một chút và buông một câu hỏi giống ;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.