HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 289

Bây giờ thân người hắn cũng vẫn như xưa , thẳng nhưng cứng ngắt , tinh
thần hắn lại có vẻ hết sức khẩn trương , khi khẩn trương nhưng có khi lại lờ
đờ .

Bước chân của hắn vẫn giữ cự ly nhưng cái giữ của hắn bây giờ thật đúng
là giữ nghĩa là hắn như bị một cái gì ràng buộc chứ không còn phóng túng .

Hai người cứ làm thinh bước đi , không ai nói một lời .

Lý Tầm Hoan không nói là vì hắn không biết phải nói gì .

Hắn vẫn muốn hỏi Tiểu Phi coi tại sao lại phải trốn biệt nơi đây ? Lâm Tiên
Nhi có tự nhận những tội lỗi từ trước của nàng không ? Những tài vật nàng
đã cướp của người ta dưới ác dạng Mai Hoa Đạo đã có giao hoàn toàn hết
cho khổ chủ ?

Thế nhưng hắn lại không hỏi một câu nào .

Hắn không muốn động đến chỗ đau kín của Tiểu Phi không muốn làm cho
Tiểu Phi bị ray rứt bởi vết thương lòng .

Đi thêm một khoảng khá dài , đang trầm ngâm , Tiểu Phi vụt thở ra :

- Tôi có lỗi với anh nhiều quá .

Lý Tầm Hoan cũng thở ra :

- Anh đã vì cứu tôi mà phải tự nhận là Mai Hoa Đạo , luôn đến tính mạng
anh cũng không cần , nếu cần nói đến lỗi thì chính tôi có lỗi với anh chứ
đâu phaỉo anh có lỗi ! Và nếu quả như thế là anh có lỗi thì tôi mong trong
thiên hạ mỗi người đều có lỗi với tôi .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.