HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 287

Lâm Tiên Nhi cười thật tươi và thản nhiên không kém gì Lý Tầm Hoan :

- Nói tới kiệu thì thật là thèm , tôi vẫn muốn đi thử một bận xem sao nhưng
vẫn chưa bao giờ đi được .

Lý Tầm Hoan chớp mắt :

- Cô chưa từng ngồi kiệu lần nào à ?

Lâm Tiên Nhi nói bằng một giọng buồn buồn :

- Con người như tôi thì làm gì có phúc ngồi được trên kiệu ?

Lý Tầm Hoan cười lên ánh mắt :

- Nhưng hồi tối hôm qua trên thị trấn tôi thấy có người ngồi kiệu y hệt như
cô .

Hắn nói mà đôi mắt cứ dán chặt vào mặt nàng .

Đã không có một chút gì kinh ngạc mà trái lại nàng còn cười thật đẹp :

- Chắc có lẽ tôi từ trong mộng đi ra . Anh nói có phải không nào ?

Câu hỏi sau cùng tự nhiên nàng hất hàm về Tiểu Phi .

Tiểu Phi nói ngay :

- Mỗi tối nàng ngủ rất sớm , từ trước đến nay không hề đi đâu cả .

Trong bụng của Lý Tầm Hoan làm một bài toán thật nhanh , Tiểu Phi nhất
định không bao giờ nói láo , nhất là đối với hắn nhưng nếu quả thật Lâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.