HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 442

- Khách ở nhà cô không phải là ít , cũng có thể có những người khách ở xa
, trường hợp không có chủ ở nhà thì họ tự tiện liệu lo thức ăn chứ sao .

Linh Linh ngần ngừ một giây rồi nói ;

- Để tôi lên đó xem sao .

Lý Tầm Hoan đưa tay chận lại :

- Cô hãy để tôi lên trước .

Linh Linh trố mắt :

- Tại sao vậy ? Những người ấy đã có mặt trên ngôi lầu này họ làm thức ăn
, nhậu nhẹt , họ làm như nhà của họ vậy thì tự nhiên họ không thể ác ý gì ,
chẳng lẽ Thám Hoa sợ tôi lên rồi nguy hiểm à ?

Lý Tầm Hoan cười :

- Không phải thế mà là vì tôi đang đói tới nơi rồi .

Hắn không đợi cho Linh Linh nói thêm gì nữa , hắn mau bước nhanh về
phía ngôi lầu và đi thẳng lên lầu .

Hắn đi nhanh như thế không phải vì hắn đói như đã nói với Linh Linh mà
hình như hắn linh cảm rằng trên đó thiên hạ đang giăng cái bẫy để chờ hắn
đặt chân .

Cửa lầu vẫn mở hoát .

Lý Tầm Hoan vừa tới ngay cửa thì hắn chợt như khựng lại .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.