HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 939

Lý Tầm Hoan cười :

- Tôi với hắn bây giờ đã lâm vào thế bất tương dung , căn bản là không có
tình gì cả .

Tôn Tiểu Bạch nói :

- Thế thì ...

Lý Tầm Hoan cười :

- Cô nhận rằng một khi mình làm một chuyện gì nương tay với người khác
là mình đã vì họ mà lưu tình hay sao ? Không , quan niệm của tôi không
phải thế đâu , tôi nghĩ rằng một khi mình có một hành động phải , việc đó
không vì ai cả mà mình làm cho chính bản thân mình .

Mắt hắn đăm đăm nhìn về phía xa xôi như đang đưa tâm hồn mình đến một
nơi xa nào đó và hắn ung dung nói tiếp :

- Chẳng hạn như khi gặp một người hành khất , mình trao họ một món quà
hoặc một ít tiền , lúc đó mình đâu có nghĩ là mình muốn lưu ân nghĩa ? Mà
cũng chưa chắc mình đã có lòng nhân , chẳng qua , vấn đề nằm trong cảnh
" ta có người " không nên mình hành động cho lương tâm mình không ray
rứt . Như thế , tất cả những hành động mà người đời có thể gọi là " nhân
nghĩa " ấy , trước hết là làm cho chính bản thân mình . Sự báo dáp trên đời
cũng có nhưng đó là việc riêng của họ , không thể nhập vào người đã thi ân
.

Tôn Tiểu Bạch nhìn sững Lý Tầm Hoan , không hiểu nàng cảm thông câu
nói ấy hay là nàng kinh ngạc .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.