HUYNH ĐỆ - Trang 674

HUYNH ĐỆ

Dư Hoa

www.dtv-ebook.com

Chương 32

Khi Lý Trọc như mặt trời đang trưa, thì Tống Cương đeo khẩu trang

vẫn đang đi tìm việc làm thay. Dưới bóng cây ngô đồng và cây bách của thị
trấn Lưu, Tống Cương thất tha thất thểu đi trên đường phố một cách tội
nghiệp. Lâm Hồng bị Lưu xưởng trưởng gọi lên phòng làm việc hết lần này
đến lần khác. Sau khi khép cửa, Lưu xưởng trưởng không còn tán tỉnh mà
đã bắt đầu mó chân mó tay. Hắn xách ghế ngồi bên Lâm Hồng, giả vờ
thương hại vuốt ve bàn tay cô. Lâm Hồng rất muốn đứng dậy tát hắn một
cái. Nhưng nghĩ đến Tống Cương thất nghiệp, chị đã nín nhịn, chỉ đẩy tay
hắn ra. Được đằng chân lân đằng đầu, Lưu xưởng trưởng hôn lên má Lâm
Hồng bằng cặp môi thâm sì và hàm răng vàng khè. Lâm Hồng muốn nôn
oẹ, vung tay đẩy hắn ra, đứng dậy đi ra cửa. Khi chị sắp sửa đẩy cửa, hẳn
ôm chị từ phía sau, một tay rối rít bóp vú, một tay thọc luôn vào quần, kéo
mạnh chị đến chỗ ghế xô pha. Hai tay Lâm Hồng bám chặt tay cầm cửa.
Chị biết chỉ có mở cửa mới cứu được mình. Chị hét to. Lưu xưởng trưởng
bỗng hoảng hốt. Lâm Hồng thừa cơ mở cửa. Bên ngoài có người đến, Lưu
xưởng trưởng buông tay. Lâm Hồng lao ra ngoài, nghe rõ Lưu xưởng
trưởng chửi kháy bên trong. Sửa sang lại quần áo và mái tóc của mình, chị
hấp ta hấp tấp bước đi. Lúc này vẫn chưa hết giờ làm việc. Lâm Hồng mắt
đỏ hoe, lên xe đạp xông ra cổng, đạp trên phố lớn thị trấn Lưu về nhà.

Tống Cương vừa về đến nhà, ngồi xuống ghế xô pha, miệng còn đeo

khẩu trang, trông thấy Lâm Hồng vừa khóc vừa đẩy cửa bước vào. Tống
Cương không biết có chuyện gì xảy ra? Anh vội vàng đứng lên. Sau khi
trông thấy Tống Cương, Lâm Hồng khóc càng đau lòng hơn. Tống Cương
vội hỏi vợ có chuyện gì xảy ra? Lâm Hồng trông thấy dáng Tống Cương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.