HUYNH ĐỆ - Trang 675

đeo khẩu trang rất đáng thương, chị vẫn không tiện nói chuyện ma thuốc
Lưu xưởng trưởng ức hiếp mình. Chị thầm nghĩ Tống Cương đã chịu khổ
quá nhiều. Sở dĩ chị luôn luôn chịu nhịn Lưu xưởng trưởng, là vì Tống
Cương đã mất việc. Nếu Tống Cương tìm được việc làm ở chỗ Lý Trọc, chị
sẽ không chịu tủi hổ nữa. Nước mắt giàn giụa, Lâm Hồng nói với Tống
Cương:

- Anh hãy đi tìm Lý Trọc...

Thấy Tống Cương chần chừ một lát, rồi lắc đầu lần nữa một cách rất

bướng bỉnh, không nhịn nổi, Lâm Hồng nói trong nước mắt:

- Hồi ấy Lý Trọc làm ăn phát tài, nghĩ đến người anh em, đã đến tận

nhà tìm anh, anh lại từ chối người ta.

- Lúc ấy em cũng có mặt - Tống Cương nghẹn ngào nói.

- Anh có bàn gì với em đâu? - Lâm Hồng khóc, nói với Tống Cương -

Việc lớn như thế, anh chẳng bàn bạc gì với em, mở mồm từ chối người ta
luôn.

Tống Cương cúi đầu. Nhìn thấy Tống Cương cúi đầu, Lâm Hồng bực

tức lắc đầu lia lịa. Chị bảo:

- Anh chỉ biết cúi đầu...

Lâm Hồng cứ lắc đầu liên tục. Chị không hiểu tại sao Tống Cương

bướng bỉnh như vậy? Người ta không trông thấy quan tài không khóc, còn
Tống Cương nhìn thấy quan tài cũng không rơi nước mắt. Lâm Hồng quyết
định thân chinh đi gặp Lý Trọc. Chị nói với Tống Cương ý định của mình.
Chị bảo không nói đến anh em đã từng nương tựa vào nhau mà sống, cho
dù là bạn bè cùng lớn lên vớt nhau, Lý Trọc cũng nên sắp xếp cho anh một
công việc. Lau khô nước mắt, Lâm Hồng bảo Tống Cương:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.