HUYNH ĐỆ - Trang 257

đau đầu,tư tưởng ông cũng lập tức khoẻ mạnh. Ông nhớ rõ có một cái đinh
to ở gầm giường, ông trông thấy cách đây gần một tháng. ý định tự sát đầu
tiên của ông nẩy sinh từ cái đinh này, ý định tự sát cuối cùng của ông cũng
trở về từ cái đinh này. Ông ngồi dạy, xuống giường, lần mò lâu lắm, đã sờ
thấy cái đinh, sau đó ông ghé vai nhấc khung giường, lấy hòn gạch kê chân
giường ra, ngồi dựa vào tường. Toàn thân đau ê ẩm của ông, lúc này không
hề có cảm giác đau đớn, một người lao vào cái chết, đột nhiên không có sự
đau khổ khi sống, ông ngồi dựa vào tường, thở hai hơi thật dài, tay trái dơ
chiếc đinh sắt to, cắm lên đỉnh đầu mình, tay phải cầm hòn gạch, ông nghĩ
đến đứa con trai đã chết, ông mỉm cười, khẽ nói:

Có ta đây!

Hòn gạch trong tay phải ông dáng xuống cái đinh sắt trên đỉnh đầu,

hình như cái đinh đã cắm vào vỏ não, suy nghĩ của ông vẫn tỉnh táo, khi dơ
tay phải lên, sắp sửa đập cái nữa, ông nghĩ đến người vợ điên, nghĩ đến từ
nay bà sống lang thang đầu đường xó chợ, tự dưng nước mắt ông tuôn trào,
ông khẽ nói với vợ:

- Xin lỗi!

Ông đập nhát thứ hai, cái đinh lại cắm sâu thêm, hình như đã chạm

vào não, tư duy của ông vẫn còn đang hoạt động. Chuyện cuối cùng ông
nghĩ tới là bọn ác ôn hồng vệ binh, bỗng dưng nỗi hận thù trỗi dạy, ông trợn
mắt, thét một tiếng điên cuồng với những tên hồng vệ binh tưởng tượng ra
trong đêm tối:

- Tao phải giết chúng mày!

Ông dốc toàn bộ sức sống trong cơ thể, đập sâu thêm cái đinh sắt vào

trong não, cái đinh đã ngập hết và hòn gạch, thì vỡ tan thành hơn mười
mảnh nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.