HUYNH ĐỆ - Trang 359

- Đương nhiên có chứ! - Lý Trọc đáp - Để Lâm Hồng còn chuẩn bị,

không nhỡ đột ngột quá, cô ấy xúc động ngất xỉu thì sao?

Sứ giả mang thư Lý Trọc phái đi là năm cậu bé sáu tuổi của thị trấn

Lưu. Trên đường đi đến Xưởng phúc lợi làm việc, Lý Trọc gặp năm cậu bé
này. Mấy cậu đang hò hét ỏm tỏi trên phố, chúng cứ chỉ chỉ trỏ trỏ vào Lý
Trọc tranh cãi dai dẳng. Một đứa bảo, anh chàng đầu trọc kia là người
nhòm trộm mông Lâm Hồng trong truyền thuyết, cũng là người trông thấy
Lâm Hồng hộc máu mũi trong truyền thuyết. Còn một đứa khác gạt phắt đi,
đếch phải người này, là anh chàng có tên Lý Trọc cơ. Nghe thấy lời chúng,
Lý Trọc thầm nghĩ, ngay đến những thằng lỏi con mất dạy này, cũng biết
mọi truyền thuyết về mình, mình đã trở thành một nhân vật thần thoại của
thị trấn Lưu. Lý Trọc đứng lại vui vẻ vẫy tay, gọi bọn trẻ đến. Mấy cậu bé
thò lò mũi bước đến, ngẩng mặt nhìn danh nhân Lý Trọc của thị trấn Lưu.
Giơ ngón tay cái chỉ vào mũi mình, Lý Trọc nói:

- Ta là Lý Trọc đây.

Mấy cậu bé hứ hứ hít mũi trở lại, đứa nào cũng ngạc nhiên nhìn Lý

Trọc. Lý Trọc vẫy tay bảo chúng lại gần, mau mau lau sạch mũi, rồi hỏi:

- Các em cũng biết Lâm Hồng chứ?

Lý Trọc hì hì cười mấy tiếng, bảo có một nhiệm vụ vinh quang giao

cho chúng, sai chúng chạy đến đứng chờ tại cổng Xưởng dệt kim, giống
như con mèo rình chuột ban đêm. Khi nào hết giờ làm việc Lâm Hồng ra
về, cứ nói to với cô... Lý Trọc bắt chước giọng trẻ con:

- Lý Trọc muốn cầu hôn với cô!

Mấy đứa trẻ con cười khúc khích đồng thanh nói:

- Lý Trọc muốn cầu hôn với cô?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.