HUYNH ĐỆ - Trang 552

- Anh Tống Cương, anh có gật đầu không?

Tống Cương gật đầu đáp:

- Anh gật rồi.

Dừng một lát, Lâm Hồng hỏi Tống Cương:

- Em nói thế đúng không?

- Đúng - Tống Cương gật đầu.

Bão tố trong đêm qua đi, lại gió lặng sóng êm. Những ngày sau này

Tống Cương bắt đầu tránh Lý Trọc. Hết giờ làm việc, khi Tống Cương đạp
xe đến Xưởng dệt kim đón Lâm Hồng, sắp sửa phải đi qua cổng trụ sở uỷ
ban huyện Lý Trọc biểu tình ngồi, Tống Cương phải đi vòng xa hơn để
tránh Lý Trọc, khiến Lâm Hồng thường phải đứng đợi mãi ở cổng Xưởng
dệt kim. Trước kia, Lâm Hồng chưa bước khỏi cổng xưởng, Tống Cương
đã đứng đợi sẵn. Bây giờ chị cứ phải nghển cổ trông trước trông sau. Chị
em trong Xưởng dệt kim đã về hết, Tống Cương mới vội vội vàng vàng đạp
xe đến. Một hôm bực quá, Lâm Hồng sa sầm mặt, ngồi vào gác ba ga, dọc
đường không thèm nói với chồng một tiếng. Về nhà, Lâm Hồng bắt đầu
trách Tống Cương. Chị bảo đứng ở cổng xưởng chị lo đứng lo ngồi, sợ anh
bị tai nạn dọc đường, thậm chí còn nghĩ đến chuyện hay là anh đâm xe vào
cột điện, vỡ đầu chảy máu. Tống Cương ấp a ấp úng giải thích vì sao mình
đến muộn. Anh bảo để tránh Lý Trọc, anh phải đi đường vòng. Nghe chồng
nói thế, chị lập tức nói to:

- Sợ gì?

Lâm Hồng bảo, loại người như Lý Trọc, ai sợ hắn, hắn càng làm già,

càng bắt nạt. Lâm Hồng bảo Tống Cương, từ nay trở đi anh cứ qua cổng trụ
sở ủy ban huyện mà đi. Chị nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.