Sau khi kết thúc thi đấu, Tống Phàm Bình cởi áo lót ướt sũng mồ hôi,
Lý Lan đón chiếc áo, chiếc áo lót sặc mùi mồ hôi dầu, được Lý Lan ôm vào
ngực, y như ôm một bảo bối. Hai gia đình bốn người này trẽ vào một cửa
hàng giải khát, khi họ ngồi xuống, chiếc áo lót củaTống Phàm Bình đã
thấm ướt chiếc áo sơ mi trắng của Lý Lan ở vùng ngực, thấp thoáng trông
thấy hai cặp vú của chị, bản thân mình, chị không hề biết gì. Tống Phàm
Bình gọi hai cốc kem đậu xanh, hai lon nước ngọt. Tống Cương và Lý Trọc
ăn kem đậu xanh, Tống Phàm Bình mở hai lon nước ngọt ướp lạnh, một lon
đẩy cho Lý Lan, còn lon kia anh dơ lên tu ừng ực. Lý Lan không uống, chị
đẩy lon nước ngọt trở lại cho Tống Phàm Bình, do dự một lát, Tống Phàm
Bình lại dơ lên uống ừng ực. Hai người ngồi tại chỗ nhìn nhau hoài, mặc kệ
hai đứa con. Tống Phàm Bình nhịn không nổi, cứ liên tục liếc nhìn ngực áo
ướt của Lý Lan. Lý Lan cũng nhìn mãi nửa người trên để trần của Tống
Phàm Bình, đôi vai vạm vỡ và cơ bấp chắc nịch của anh khiến toàn thân chị
rạo rực,khuôn mặt trái xoan đỏ bừng.
Lý Trọc và Tống Cương cũng mặc kệ hai bố mẹ. Lần đầu tiên hai cậu
bé được ăn kem trong mùa hè. Trước đó món lạnh mát nhất chúng đã từng
được uống cũng chỉ là nước giếng. Bây giờ chúng được ăn kem đậu xanh
lấy từ trong tủ ra, có một lớp đường trắng như hoa tuyết rắc ở trên. Tay
bưng cốc, cảm giác mát lạnh trên cốc còn khoan khoái hơn uống nước
giếng. Như tuyết đọng đang tan, đường trắng làm ướt mặt kem đậu xanh,
ngả sang mầu đen, thìa của chúng cắm vào lại múc ra, mỗi thìa kem đậu
xanh cho vào mồm, chúng khoan khoái quá, dễ chịu quá, giữa mùa hè oi ả,
mồm chúng đã được đón nhận kem đậu xanh vừa ngọt vừa mát. Sau khi
nuốt miếng đầu tiên, mồm chúng như cỗ máy đã nổ, không dừng lại được.
Chúng ăn xuỵt xoạt, kem đậu xanh vào mồm xuỵt xoạt, mồm chúng lạnh
buốt, đau đau tê tê, chúng há mồm ra như bị bỏng,chúng thở hổn hà hổn
hển, lại giống như đau răng, chúng vỗ vỗ tay vào má, sau đó chúng lại xuỵt
xoạt ăn, chúng cuốn hết kem đậu xanh vào mồm, lưỡi cứ liếm đi liếm lại,
liếm cho sạch sành sanh nứơc cốt đậu xanh còn lại, mà vẫn còn thòm thèm,
tiếp tục liếm, chúng liếm cái mát lạnh còn đọng trên cốc, chúng liếm đến