HUYNH ĐỆ - Trang 701

một trăm tiền nhà ở. Một ngày nhà thơ Triệu kiếm hai trăm đồng. Gia đình
Lâm Hồng và Tống Cương cũng một phòng một sảnh. Thấy nhà thơ Triệu
mỗi ngày kiếm được hai trăm đồng, Tống Cương cũng ôm chiếu ra phố lớn
ngủ, để Lâm Hồng ngủ ở nhà, không tiếp đón được hai người đẹp trinh tiết,
thì một người, mỗi ngày kiếm một trăm đồng. Lâm Hồng không đồng ý.
Chị bảo anh là người bệnh, không được ngủ ngoài phố. Tống Cương kiên
quyết ta ngủ, Lâm Hồng bực tức bảo, ngày nào anh cũng đi bệnh viện tiêm
thuốc điều trị, cơ thể trông có khá lên, ra ngủ ngoài phố, ngộ nhỡ bệnh tình
xấu đi chắc chắn tiền tiêu đi nhiều hơn tiền kiếm về.

Tống Cương không biết Lý Trọc đã tiếp tế cho họ. Lâm Hồng bảo tiền

chữa bệnh bố mẹ và bạn thân chị cho. Tống Cương trải chiếu nằm bên cạnh
nhà thơ Triệu, trông thấy Lâm Hồng giận dữ đứng khóc ở cửa, đành phải
đứng lên, cuộn chiếu ôm về nhà. Mấy hôm, sáng sớm Tống Cương thức
dậy mở cửa là nhìn thấy nhà thơ Triệu. Nằm dưới một cột điện, nhà thơ
Triệu uể oải vươn vai. Trông thấy Tống Cương, nhà thơ Triệu ngồi dậy, nói
thao thao bất tuyệt. Anh ta bảo nằm ngủ trên phố dễ chịu hơn nhiều ngủ
trên giường nhà mình, cũng mát ra phết, mỗi ngày lại còn kiếm được hai
trăm đồng ngon thơm. Tống Cương hâm mộ lắm. Nhìn những nốt muỗi cắn
đỏ ối đầy mặt nhà thơ Triệu, Tống Cương chỉ vào mặt anh ta hỏi:

- Mặt anh làm sao thế?

Nhà thơ Triệu đắc ý trả lời:

- Mụn trứng cá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.