HUYNH ĐỆ - Trang 734

Dân chúng thị trấn Lưu chúng tôi và những cô gái đẹp từ nơi khác

đến, hỉ hả xem ba người biểu diễn. Xem xong có một số tỏ ra khó hiểu. Một
người đàn ông chỉ vào Tống Cương hỏi nhà thơ Triệu:

- Rành rành người ta hỏi Tống Cương, anh lại đứng ra trả lời?

- Ông có muốn kể chuyện mình ngủ với vợ ra không nào? - Nhà thơ

Triệu chỉ vào người nọ thắc mắc nói - Ông không muốn, Tống Cương cũng
không muốn. Tống Cương bảo tôi nói thay.

Tống Cương lúc này hối hận không kịp. Anh cứ đứng cúi gằm xuống,

không nói một câu, không gật đầu cũng không lắc đầu. Nhưng anh đau khổ
vô cùng, cảm giác như có một con dao cùn cứa vào da thịt mình. Quảng
cáo bán hàng của bọn Chu Du rất thành công. Ngay lúc đó không ai mua.
Đến lúc đêm khuya thanh vắng, có nhiều người khe khẽ đánh thức Chu Du
và nhà thơ Triệu, xin mua màng trinh nhân tạo. Mấy đêm liền, số lần Chu
Du và nhà thơ Triệu bị đánh thức vượt xa số lần bị muỗi cắn đánh thức.
Phần đông là những người đẹp đến từ các tỉnh ngoài. Có cả chị em thị trấn
Lưu chúng tôi, đương nhiên cũng không thể thiếu đàn ông, bị ảnh hưởng
bởi lời nói của nhà thơ Triệu, họ thầm nghĩ không ngủ được với người đàn
bà khác, thì hưởng thụ mấy lần cảm giác sung sướng đẹp đẽ trên thân thể
vợ. Bởi thế Chu Du cứ trố mắt nhìn nhà thơ Triệu, hắn khen:

- Anh là một nhân tài hiếm có, sau này chúng ta còn phải hợp tác với

nhau. Tiền thưởng của anh lần này chắc chắn nhiều hơn lương.

Nhà thơ Triệu nghe vậy mừng hết chỗ nói. Anh ta hỏi:

- Được bao nhiêu tiền thưởng?

Chu Du trả lời:

- Đến lúc ấy anh sẽ biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.