JACK LONDON TUYỂN TẬP - Trang 1466

bằng trọng lực. Những chiếc thùng này sẽ tải quặng ngang qua hẻm núi đến
tận chỗ những chiếc máy đập vụn thạch anh đề lấy vàng. Cũng bằng tưởng
tượng anh thấy toàn cảnh khu vực mỏ vàng hiện lên ngay trước mắt và ngay
dưới chân anh - nào là hầm ngang hố dọc, nào là các dãy hành lang và
những chiếc cần cẩu. Trong tai anh vang lên tiếng mìn phá đất, và vong lại
từ bên kia hẻm núi là những tiếng chày nghiền quặng cứ vang lên thình
thịch. Bàn tay đang cầm miếng thạch anh của anh run lên bần bật và bụng
dạ anh bỗng nao nao nhộn nhạo làm toàn thân anh rã rời. Tự nhiên anh
thèm được uống rượu - một ly Whisky, một ly cocktail, hoặc bất cứ loại
rượu gì cũng được, miễn là có rượu. Ngay lúc cơn thèm rượu đang cháy
bỏng trong anh thì anh bỗng nghe thấy giọng của Dede mơ hồ vọng lại rồi
rơi dần xuống đáy hẻm núi xanh um cây ở sâu tít dưới kia.

- Nào, chiếp, chiếp, chiếp chiếp, chiếp! Nào, chiếp, chiếp chiếp!
Anh chợt giật mình vì thấy thời gian đã qua quá mau. Lúc này Dede đã

thôi không ngồi khâu dưới hiên nhà nữa mà đang cho gà ăn và chuẩn bị bữa
cơm chiều. Chiều đã tắt. Ánh Sáng Ban Ngày không ngờ là mình đã bỏ đi
lâu đến thế. Tiếng Dede gọi đàn gà lại vọng đến chỗ anh:

- Nào, chiếp, chiếp, chiếp, chiếp, chiếp… chiếp, chiếp, chiếp…
Dede thường gọi đàn gà theo cách đó - lần đầu năm tiếng, lần sau ba

tiếng. Từ lâu anh đã để ý thấy điều đó. Từ những suy nghĩ này về nàng,
trong đầu anh lại nảy lên những suy nghĩ khác khiến anh cảm thấy sợ hãi.
Nỗi sợ hãi càng lúc càng lộ rõ ra trên nét mặt của anh, bởi vì anh chợt ý
thức được là anh vừa suýt đánh mất nàng. Trong suốt những giờ đào bới
điên cuồng vừa qua không lúc nào anh nghĩ đến nàng cả, ít nhất trong suốt
khoảng thời gian đó anh đã đánh mất nàng rồi.

Anh quẳng miếng thạch anh xuống đất, tụt xuống bờ dốc, rồi theo con

đường mòn vừa chạy về vừa thở hồng hộc. Khi đến ria khu đất trống gần
nhà, anh chậm bước và bò đến một chỗ kín đáo để có thể quan sát mà
không sợ bị phát hiện. Anh thấy Dede đang cho gà ăn, vừa cầm từng nắm
thóc vung ra vừa cười như nắc nhẻ khi thấy những điệu bộ buồn cười của
đàn gà.

Khi nhìn thấy nàng, anh cảm thấy nỗi sợ hãi hoảng hốt lúc nãy dường

như vơi đi được phần nào, và anh quay người chạy ngược trở lại con đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.