!
%
(
$
+
%
%
)
%
bạn viết các chương trình có hiệu quả cao với sự tận dụng CPU là tối đa. Mỗi phần của
chương trình được gọi một luồng, mỗi luồng định nghĩa một đường dẫn khác nhau của sự
thực hiện. Đây là một thiết kế chuyên dùng của sự đa nhiệm.
Trong sự đa nhiệm, nhiều chương chương trình chạy đồng thời, mỗi chương trình có
ít nhất một luồng trong nó. Một vi xử lý thực thi tất cả các chương trình. Cho dù nó có thể
xuất hiện mà các chương trình đã được thực thi đồng thời, trên thực tế bộ vi xử lý nhảy
qua lại giữa các tiến trình.
8.3
Tạo và quản lý luồng
Khi các chương trình Java được thực thi, luồng chính luôn luôn đang được thực hiện.
Đây là 2 nguyên nhân quan trọng đối với luồng chính:
Các luồng con sẽ được tạo ra từ nó.
Nó là luồng cuối cùng kết thúc việc thực hiện. Trong chốc lát luồng chính
ngừng thực thi, chương trình bị chấm dứt.
Cho dù luồng chính được tạo ra một cách tự động với chương trình thực thi, nó có
thể được điều khiển thông qua một luồng đối tượng.
Các luồng có thể được tạo ra từ hai con đường:
Trình bày lớp như là một lớp con của lớp luồng, nơi mà phương thức run() của lớp
luồng cần được ghi đè. Lấy ví dụ:
Class Mydemo extends Thread
{
//Class definition
public void run()
{
//thực thi
}
}
Trình bày một lớp mà lớp này thực hiện lớp Runnable. Rồi thì định nghĩa phương
thức run().
Class Mydemo implements Runnable
{
//Class definition
public void run()
{
//thực thi
}
}
Chương trình 8.1 sẽ chỉ ra sự điều khiển luồng chính như thế nào
Chương trình 8.1
import java.io.*;
public class Mythread extends Thread{
/**
* Mythread constructor comment.
*/
public static void main(String args[]){
Thread t = Thread.currentThread();
System.out.println("The current Thread is :" + t);
t.setName("MyJavaThread");