JESSE LIVERMORE CHẾT VÌ CHỨNG KHOÁN - Trang 219

Barry và Monaghan mặc bộ comple doanh nhân màu đen xám, áo

sơ mi, đeo cà-vạt và đội mũ phớt, cạo râu sạch sẽ. Chúng khoảng 25
tuổi. Sau này, Livermore có nhận xét rằng chúng giống như những
người làm việc ở Phố Wall hơn là kẻ chuyên trộm đêm. Barry trông
khỏe mạnh và cơ bắp; Monaghan có thân hình tầm thước, cao 5,1
feet và nặng 160 pound nhưng trong hai người, Monaghan trông
hung dữ hơn.

Chúng ngồi quanh đống lửa nướng xúc xích. Chúng mang bánh

bao và một ít đồ uống để trong túi du lịch nhỏ. Chúng nói chuyện
từ từ, đợi cho đồng hồ chỉ đến 3h30 phút sáng.

“Liệu két sắt có đồ nữ trang trị giá hàng triệu đô la không nhỉ?”,

Barry hỏi.

“Đúng đấy, cái lão Livermore yêu vợ điên cuồng và chi cho bà ta

hàng triệu đô la tiền trang sức,” Kane nói. “Chúng toàn của các hãng
nổi tiếng Harry Winston, Van Cleef và Arpels, chất lượng hạng
nhất”.

“Rất dễ bán”, Monaghan nói, cắn miếng xúc xích và tu chai

bia.

Kane nói tiếp: “Người ta đồn rằng Livermore sợ bị trộm vì ông

ta đã từng bị trộm. Livermore đưa cho bà vợ già cất giữ đồ trang
sức, nên nếu ông bị trộm lần nữa ông sẽ lấy chúng ra và đem đi
cầm cố ít nhất phải được trọn một triệu đô la. Trang sức là khoản
tiền giúp vượt qua khó khăn. Mọi người đồn rằng ông ta đã từng
làm thế. Ông cầm cố kim hoàn ngay khi hãng trang sức nổi tiếng
Harry Winston lần đầu tiên chế tác ra chúng.

“Đến cửa hàng cầm đồ hạng nhất mua trang sức cho vợ, sau

đó lại đem cầm cố chúng với hãng kim hoàn. Những người giàu có
từ đời này qua đời khác rất đúng mốt, nhưng họ lại giống như bao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.