mặt. Tôi không còn lý do nào khác khi bán lúa mì ngoại trừ việc tôi sợ
mất phần lợi nhuận mà tôi đã kiếm được”.
“Tại sao ông không thử mạo hiểm? Đây là thời gian an toàn nhất
để đánh cược”, Du Pont bình luận.
“Ông đã làm gì, J.L.”, Kelley hỏi.
“Sau khi chắc chắn kiếm được lợi nhuận từ lúa mì, tôi nhận ra
rằng tôi đã phạm một sai lầm lớn. Tôi đã không đủ can đảm để theo
đuổi tới cùng cho đến khi tôi nhận thấy thời cơ bán hàng, một thời
cơ bán hàng thật sự”.
“Vậy sao?”.
“Tôi đã quyết định thâm nhập lại thị trường ở mức giá cao hơn
mức giá trung bình 25 xu và đây cũng là mức giá tôi đã bán ra lúa mì
ở
lần trước. Sau khi giá lúa mì đã tăng thêm 30 xu so với mức giá
trung bình, nó cũng mang tới một dấu hiệu thật sự nguy hiểm. Tôi
đã bán ra với mức giá cao gần 2.06 đô la/giạ. Khoảng một tuần sau,
tôi đã bán ở mức giá 1.77 đô la/giạ”.
“Ồ, nếu vậy thì ông can đảm hơn tôi, J.L., và có vẻ cũng tham
lam như tôi”.
“Đó là bởi ông bán trái cây, Ed. Cách mà ông sử dụng để tìm hiểu
thị trường trái cây cũng là cách mà tôi cần phải biết để tìm hiểu
nghiên cứu thị trường chứng khoán, thị trường hàng hóa và thị trường
lúa mì tương lai không cho thấy những dấu hiệu suy giảm khi lần
đầu tiên tôi bán nó”.
“Lần tiếp theo tôi bán lúa mì thì lại khác; tôi có thể nhận thấy
những dấu hiệu rõ ràng chứng minh giá thị trường sẽ suy giảm. Tôi
có những đầu mối, gợi ý và những điềm báo rằng thị trường đang