JULIA YÊU DẤU - Trang 147

Đôi mắt anh rực lên trong mắt cô một thoáng, và miệng anh mím lại

thành một đường thẳng tắp.

“Tôi là một thằng chẳng ra gì, nhưng không tới mức ấy,” anh lầm bầm.

“Tôi đặt giới hạn trong việc làm tình với những đứa con gái say xỉn.”

Nhưng trước khi cô có thể nói thêm bất cứ lời nào, anh đã sải bước mang

cô ra khỏi phòng. Jewel mang máng trông thấy gương mặt kinh ngạc của
Johnson khi Sebastian bế cô đi qua sảnh lớn và lên cầu thang mà không thốt
ra từ nào.

“Tôi cảm thấy… rất vui vẻ.” Jewel bật ra một câu khi không gian bắt đầu

xoay tròn quanh cô. Gương mặt cô hẳn phải tái nhợt vì anh trừng mắt dữ
tợn với cô.

“Cô dám nôn đấy hả,” anh cảnh cáo qua hàm răng nghiến chặt.

Jewel, dựa đầu vào một vòm ngực rộng dễ chịu đến ngạc nhiên, lơ mơ

nhìn anh. Cô cảm thấy như đang ay vòng vòng càng lúc càng nhanh trong
một một vòng tròn. Anh đang bước dọc hành lang trên lầu của chái nhà phía
nam, thu hẹp khoảng cách giữa đầu cầu thang và phòng cô. Jewel càng lúc
càng chóng mặt hơn khi anh cứ rẽ rồi lại rẽ…

Ngay khi anh dến được cửa phòng cô thì dạ dày cô đã đầu hàng cuộc

chiến. Anh chỉ vừa xoay sở giơ cô ra xa khỏi anh thì cô đã tặng toàn bộ bữa
tối của mình cho tấm thảm len trên sàn.

“Mẹ kiếp,” anh chua chát nói, nhìn đôi ủng bẩn lốm đốm của mình. Anh

đặt cô đứng xuống, đỡ cô bằng một cánh tay mạnh đến kinh ngạc khi cô lảo
đảo dựa vào anh và dò dẫm nắm đấm cửa. Rồi anh mở được cửa ra và lại bế
cô lên lần nữa. Jewel nhắm nghiền mắt khi anh lách vai qua cánh cửa với cô
mềm rũ trên tay. Cô không thể chịu được nếu nhìn thấy vẻ ghê tởm mà cô
biết hẳn phải hiện rõ trên mặt anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.