KẺ DỌN RÁC - Trang 150

Mặt Lâm Đào ửng đỏ.

Mạnh "đại ca" bị dẫn về phòng thẩm vấn, hắn đã qua giai đoạn phấn

khích quá độ, giờ hắn ngồi ủ rũ, đầu ngoẹo sang một bên ở trong phòng
thẩm vấn. Đối diện với chứng cứ rành rành, Mạnh "đại ca" tự biết dẫu có
ngoan cố phủ nhận cũng chẳng ích gì, thế là chẳng mất bao nhiêu thời gian
cảnh sát đã khiến hắn khai hết tội lỗi của mình.

May mà Mạnh "đại ca" chưa phải dạng thần kinh phân liệt nên vẫn

nhớ hết quá trình hắn giết người.

Mạnh "đại ca" không quen biết nạn nhân, nguyên nhân giết người

chẳng qua vì một ít phế liệu. Mạnh "đại ca" là người có sức khỏe phi phàm,
rất nhiều công xưởng muốn tuyển dụng hắn, nhưng hắn đều từ chối, nói
theo cách của hắn thì hắn có cảm tình đặc biệt với công việc nhặt phế liệu.
Hắn cho rằng nhặt phế liệu là một công việc nghiêm túc, hơn thế nữa đó
chính là sự nghiệp của hắn. Bởi vậy Mạnh "đại ca" làm việc rất chăm chỉ.
Thường ngày hắn đều bắt đầu công việc từ sáng sớm và đến tận tối mịt mới
về nhà, hắn mang phế liệu về nhà, chọn ra những loại phế liệu mà mình
thích, chất đống ở căn phòng nhỏ ngay cửa nhà hắn. Thế mà mấy hôm
trước, khi hắn đi nhặt phế liệu trở về chợt thấy ai đó lục lọi trong căn phòng
nhỏ ngay trước cửa nhà hắn. Không cần nghĩ cũng biết kẻ này lại muốn
"tiện tay dắt bò" rồi đây!

Trong khoảnh khắc đó, bệnh của hắn liền tái phát, hắn vớ chiếc mũ

bảo hiểm nhằm thẳng đối phương mà tấn công tới tấp. Đối phương sợ hãi
ngã ngồi xuống đất. Mạnh "đại ca" thuận đà lao đến bóp cổ kẻ đó, rồi dùng
mũ bảo hiểm đánh lấy đánh để vào mặt ông ta. Một lát sau mũi ông ta chảy
máu lênh láng, rồi lăn ra ngất xỉu. Đương nhiên lúc đó đang tức điên người
nên Mạnh "đại ca" không thể kiểm soát được lý trí của mình nữa, hắn tiếp
tục đánh đối phương cho đến khi ông ta hoàn toàn tắt thở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.