KẺ DỌN RÁC - Trang 170

Lâm Đào nhìn ngó tìm kiếm quanh công tắc điện phía trên chiếc bàn

vuông, rồi nói: "Trên công tắc không có dấu tay máu. Nút công tắc bị bắn
máu tứ tung nên không thể lấy nổi dấu vân tay qua mồ hôi."

Tôi ngẩng đầu nhìn bóng đèn tiết kiệm điện treo trên chính giữa nóc

nhà, bảo: "Đèn vẫn bật, điều đó chứng tỏ hai vấn đề, thứ nhất, thời gian
hung thủ gây án là khi trời còn tối, thứ hai, khả năng nạn nhân là người bật
điện tương đối lớn. Nếu sau khi gây án, hung thủ không tắt điện thì tất
nhiên trên công tắc điện cũng không thể có dấu vân tay của hung thủ."

"Thi thể của cụ bà Trịnh Kim Thị nằm ngửa trên bàn, eo nằm sát viền

ngoài bàn." Thể theo yêu cầu của chúng tôi, một nhân viên kỹ thuật hình sự
thông thạo tình hình hiện trường miêu tả lại trạng thái lúc mới kiểm tra hiện
trường, "Điều đó có nghĩa là nửa thân trên của nạn nhân bị ấn trên bàn đến
mức bị tổn thương, còn thi thể của Trịnh Khánh Hoa thì cuộn người nằm
nghiêng ở bệ bếp."

"Ý câu là bà cụ bị tấn công trong trạng thái cố định, còn cụ ông tử

vong sau khi vật lộn với hung thủ, đúng không?" Tôi hỏi.

"Đúng vậy!" Nhân viên kỹ thuật hình sự gật đầu, "Ý tôi chính là thế."

"Hiện trường có bị đảo lộn không?" Trần Thi Vũ hỏi.

"Không! Cả hiện trường không hề bị xáo trộn chút nào!" Nhân viên kỹ

thuật hình sự đáp.

"Có thể loại trừ khả năng giết người cướp của không?" Tôi hỏi.

Nhân viên kỹ thuật hình sự đáp: "Có vẻ chưa chắc chắn loại trừ khả

năng này. Hình như phía tổ chuyên án có manh mối gì đó, đợi họ khám
nghiệm tử thi xong, chúng ta qua đó hỏi họ. Nghe nói họ cho rằng nếu hung
thủ là người rất quen thuộc với nạn nhân thì kẻ đó sẽ biết đồ vật có giá trị
được cất giữ ở đâu và như thế hắn có thể đến thẳng đó lấy mà không cần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.